Địch Ảnh ngoái lại kiểm tra túi du lịch mới thấy khóa kéo hở toang, té ra ông con đã tranh thủ vượt ngục nhân lúc mình mất cảnh giác.
Nhóc chồn này không cho người ta yên tâm được giây phút nào. Truyện Xuyên Không
Hắn tức giận bắt kẻ trốn tù về quy án: “Cái đồ nghịch như quỷ sứ, nhãng ra đã chạy lung tung, chẳng may bọn buôn người vợt đi mất thì sao?”
“À, tụi buôn người có bắt chồn đâu nhỉ. Ngộ nhỡ rơi vào tay bọn buôn chồn, chúng sẽ bán con đến xưởng thuộc lột da làm thành khăn quấn cổ!”
Bé Ao không hiểu hắn nói gì, ngoẹo đầu kêu: “Chít?”
Lăng Tễ mắng khẽ: “Anh ngại lộ mặt ở đây chưa đủ nguy hiểm hay sao? Mau dẫn nó về nhà đi.”
Địch Ảnh trắng trợn đổ vấy cho Bé Ao: “Em vắng nhà làm Bé Ao quấy mãi chẳng chịu ăn uống ngủ nghỉ, tôi hết cách mới phải dẫn nó ra ngoài.”
Nhân viên đoàn phim rất tò mò về danh tính người quen của Lăng Tễ, chỉ hận không thể bắc ống nhòm để quan sát.
“Mọi người trông người kia có giống Địch Ảnh không?”
“Hình như đúng đấy, Địch Ảnh đến thăm Lăng Tễ à?”
“Nghe đồn hai người ấy ở công ty là kình địch, làm gì có chuyện đến thăm tại đoàn?”
Mỗi người một miệng ồn ã đủ mọi suy đoán.
“Thay vì thảo luận tin vịt ở đây chi bằng ta tranh thủ mời Địch Ảnh đóng vai khách mời đi. Cơ hội ngàn năm có một thế này lại chẳng thành tin sốt hay sao?”
Cũng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-lanh-lung-sinh-chon-cho-toi/3544726/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.