Edit: Cực Phẩm
Vì vậy, Cố Viêm liền vò đầu bứt tai ôm Hạ Thiên ngủ một đêm.
Một đêm này hầu như hắn không thể nào ngủ, các loại tuyên ngôn tình yêu tình cảm mãnh liệt cùng nhan văn tự [1] trong lòng ở dưới lửa nóng hôi hổi dũng động nhưng không có chỗ nào phát tiết! Vô cùng dằn vặt!
[1] Nhan văn tự, tiếng Anh là Emoticon, các hình đồ họa mà có thể thêm vào trong bài viết để thể hiện cảm xúc. Nôm na là những cái này ?v.v
Cho nên, sáng sớm hôm sau khi hiệu lực của thuốc đã hết thì Hạ Thiên vừa mở mắt đã thấy Cố Viêm đang oán niệm sâu nặng nhìn chằm chằm mình.
“Em còn nhớ rõ chuyện tối qua không?” Cố Viêm ôm một tia hy vọng xa vời hỏi.
Từ lúc chào đời tới nay đây là lần đầu tiên bản ma vương đẹp trai như vậy! Không ai lấy DV [2] ra thu hình lại đã là rất quá mức rồi! Tiểu bại hoại lại ngủ mất! (Bi thương chảy ngược thành sông!) (〒◇〒)
[2] DV (Digital Video): máy quay kĩ thuật số.
“Đi hát với học trưởng… Sau đó thì không nhớ gì nữa.” Hạ Thiên hoang mang lắc đầu. “Tại sao em lại ở đây?”
“Ở chỗ của anh thì làm sao, nhóc thấy thất vọng lắm hả!” Cố Viêm trầm mặt xuống, kéo cổ áo Hạ Thiên lôi hắn qua, cúi đầu hung hăng nửa hôn nửa cắn trên môi hắn, sau đó ngữ trọng tâm trường khuyên bảo nói: “Khi gặp lại tên kia thì đá dập trứng hắn! Gặp một lần đá một lần!”
Một lần đá dập một cái, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-ten-tieu-tien-nhan/3143141/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.