*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Cực Phẩm
“Này, anh cũng không có phẩm cấp quá đi!” Hạ Triển giật mình.
Tuy rằng một tháng tiền lương đối với Hạ Triển mà nói thì cũng không tính là bao, nhưng cái này phải xem là bị ai trừ.
Nếu như bị chú hai trừ thì không sao.
Thế nhưng bị tình địch đáng ghét trừ tuyệt đối không thể nhẫn nhịn đúng không!?
“Chuyện làm ăn không tốt lắm, có thể tiết kiệm chút nào hay chút đấy.” Trần Tử Hào ngoài cười nhưng trong không cười.
Quả nhiên đại thúc chính là so với người trẻ tuổi càng tính toán từng chút một!
Hạ Triển tức giận lục ra áo ngủ đi vào phòng tắm, vừa đi vừa nhỏ giọng nguyền rủa lông chân của Trần Tử Hào bị rụng! Trình độ ấu trĩ hầu như ngang bằng mấy bé mẫu giáo!
Ngay cả em bé lớp chồi cũng biết lông chân không dùng được cái rắm gì, ít nhất cũng phải rủa hắn trọc đầu!
Tắm xong, Hạ Triển liền mặc một bộ áo ngủ vô cùng đàn ông kẻ ô màu xám nhạt khí vũ hiên ngang đi ra.
Nếu như trên bộ đồ không có in hình một con mèo nhỏ, thì tất cả đều hoàn mỹ.
“Này, anh vào bên trong ngủ đi.” Hạ Triển nhìn Trần Tử Hào ngủ bên ngoài, trong lòng rất không thoải mái.
Ngủ ở phía trong sẽ có một loại cảm giác bị áp — bức!
“Đương nhiên là người tương đối mảnh khảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-ten-tieu-tien-nhan/3143099/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.