Edit: Cực Phẩm
Bốn giờ chiều. Tại sân bóng rổ Đông Đại.
Một đám em gái nhu mì có mạnh mẽ có tập trung đứng gần khung bóng rổ, chỉ chỉ trỏ trỏ hai người đang chơi bóng. Mặc một chiếc áo ba lỗ màu vàng sáng bóng, thân hình tương đối thon gầy một chút chính là học sinh năm tư khoa Kiến trúc – Hạ Triển. Mà người mặc chiếc áo sơ mi màu trắng mộc mạc, khi cười rộ lên có hai lúm đồng tiền chính là bạn tốt của Hạ Triển – Cố Phong. Hai người này chính là CP (couple) toàn dân, mỗi lần xuất hiện đều khiến cho quần chúng điên cuồng vây xem.
“Chậc chậc, cư nhiên công khai cùng một chỗ chơi bóng rổ! Ân ái đến không chịu được mà!”
“Ê, mấy người không thấy tư thế chạy hôm nay của Hạ Triển hôm hơi kì kì hả?”
“Ôi ôi, đêm qua nhất định là rất mãnh liệt nha!”
“Phốc —!” Hạ Lạc siết chặt cuốn Tagore [1] thi tập trong tay, phun ra một ngụm trà thảo mộc [2].
[1] Tagore: Rabindranath Tagore, hay Rabindranath Thakur, (6 tháng 5 năm 1861 – 7 tháng 8 năm 1941) là một nhà thơ Bengal, triết gia Bà La Môn và nhà dân tộc chủ nghĩa được trao Giải Nobel Văn học năm 1913, trở thành người châu Á đầu tiên đoạt giải Nobel.
[2] Nguyên văn là Vương Lão Cát, một loại trà thảo mộc của Trung Quốc.
Ăn uống ngay chỗ mấy hủ nữ tám chuyện đúng là một việc không nên mà.
Cố Phong và Hạ Triển rất thuần khiết đó, trong sáng giống như sữa bò phô mai vậy đó nha!
Đám hủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-ten-tieu-tien-nhan/3143029/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.