Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Ban đêm, Tưởng Sầm ngồi một mình trên giường, bốn phía rất yên tĩnh, tâm tình cậu lại rất phức tạp, trong đầu thỉnh thoảng hiện lên hình ảnh thử vai buổi lúc chiều, nghe đạo diễn nói có thể, tâm tình cậu khó có thể hình dung được, hơn nữa tung tăng như chim sẻ, nhưng đảo mắt nghĩ tới Kinh Sở Dương phản đối, dù tâm tình tốt cỡ nào cũng biến mất. LQĐ
Có tiếng mèo kêu meo meo ngoài ban công truyền tới, Tưởng Sầm ngước mắt lên nhìn, Kẹo Đường đang ngồi trên ban công nhìn mình, cậu vẫy tay Kẹo Đường liền chui qua khe cửa đi vào, nhảy lên giường, nằm vật xuống cạnh mình.
Tưởng Sầm vuốt ve bộ lông mềm mại của nó, không nhịn được chôn mặt dưới bụng nó, rồi dùng tay niết thịt nó, cảm thấy cực kỳ thú vị nên niết thêm vài cái. Từ xưa đến giờ cậu chưa từng nghĩ sẽ có một ngày cậu ở chung hòa bình với mèo, tựa vào nhau như bạn bè.
Nếu như không có Kẹo Đường, ngày đó cậu không thể né tránh chậu hoa rơi xuống, theo lý mà nói Kẹo Đường chính là ân nhân cứu mạng của cậu.
Mèo nhỏ vừa tắm rửa chưa bao lâu nên trên người vẫn còn mùi hương sữa tắm, Tưởng Sầm khoan khoái cọ xát, trong lòng lại bắt đầu phiền muộn, thật vất vả mới chờ đến cơ hội này, kết quả lại thành ra như vậy. Từ khi sống lại đến nay, Kinh Sở Dương chăm sóc cậu rất chu đáo, trong lòng cậu luôn cảm kích anh, nhưng trong chuyện này cậu không muốn thỏa hiệp.
Kẹo Đường nằm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mot-dua-be/53579/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.