Hai người vội chạy tới bệnh viện trung tâm thành phố A, vừa rồi mẹ Kinh điện tới nói bệnh tim của bà nội đột nhiên tái phát, vừa được xe cứu thương đưa đi, hai người tăng tốc độ chạy tới trước cửa phòng cấp cứu. LQĐ
Ba Kinh và mẹ Kinh đang chờ ở đó, Kinh Sở Dương đi như bay qua, gấp giọng hỏi: “Chuyện gì xảy ra ạ?”
“Ai lớn tuổi không có tình huống bất ngờ.” Mẹ Kinh thở dài, nhìn ra phía sau anh: “Tiểu Sầm cũng tới à, xem hai người các con thở thành như vậy, mệt lắm hả?”
Tưởng Sầm và Kinh Sở Dương cùng đứng dựa vào tường phòng cấp cứu, xuyên qua cửa kính đột nhiên cậu nghĩ tới đêm ba mẹ xảy ra tai nạn xe cộ, cậu cũng lòng nóng như lửa đốt đứng canh ở cửa ra vào, nhưng chờ đợi được lại là tin ba mẹ hai người qua đời.
Cậu rất yêu quý bà nội, hơn nữa mẹ Kinh nói không sai, người lớn tuổi, chẳng ai có thể nói được, hơn nữa rất nhiều người một giây trước còn khỏe mạnh một giây sau đã vào bệnh viện, cho nên phải quý trọng họ, quý trọng mỗi một ngày.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng đèn phòng cấp cứu cũng tắt, bác sĩ mặc áo blu trắng đi từ trong ra, ông ta cởi khẩu trang ấm giọng hỏi: “Có phải mấy hôm nay bà cụ thường thức đêm?”
Mẹ Kinh ngẩn người, trả lời: “Vâng, mấy hôm nay bà đang đan áo len.”
Bác sĩ nghe vậy quả nhiên nhíu mày: “Bà cụ có bệnh tim, nên phải ngủ sớm dậy sớm, nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mot-dua-be/2105413/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.