Edit: Ngọc Hân – diễn đàn
Tưởng Sầm cảm thấy có phần là lạ, lần này kéo dài hơi bất thường, lúc trước chỉ kéo dài thời gian một chút là khôi phục bình thường, từ năm tiếng đến chín tiếng rồi tới mười hai tiếng, bây giờ là đã qua hai mươi bốn tiếng rồi mà cậu chưa nhỏ đi. LQĐÔN
Tưởng Sầm ngưng thần tĩnh khí, ngẫm nghĩ thử muốn nhỏ đi xem thế nào, cậu nhắm mắt lại, rất kỳ lạ chính là hoàn toàn không cảm nhận được sức mạnh có thể lưu động trong cơ thể, tứ chi không cảm nhận được gì cả, tựa như cậu bây giờ không còn sống.
“Sở Dương.” Tưởng Sầm mở mắt kinh hoàng gọi Kinh Sở Dương, cậu nhờ anh kéo màn, không gian cả gian phòng chìm trong bóng tối, sau đó ngồi xếp bằng trên giường, chờ hồi lâu, trong thân thể vẫn không có sức mạnh kỳ lạ kia.
Cậu thử nhỏ đi, thân thể lại không có bất kỳ phản ứng nào.
“Tiểu Sầm, em…..” Trong lòng Kinh Sở Dương có suy nghĩ không thể giải thích, bình thường Tưởng Sầm đều phải nhờ vào sức mạnh trong cơ thể mới có thể khống chế mình nhỏ đi, nếu không sẽ phải chờ đến lúc cậu tự nhỏ, song lần này không thể sử dụng được chút nào, chẳng lẽ năng lực khống chế mình của Tưởng Sầm đã biến mất sao? Lại giống như trước kia, chỉ có thể chờ đợi thân thể tự thay đổi?
Tưởng Sầm không nói gì, hôm nay cậu không có cảnh quay, có thể ở nhà cả ngày, cũng may cậu không cần ra cửa, cho nên có thể từ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mot-dua-be/2105405/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.