Edit: Ngọc Hân – diễn đàn
Mặc dù Tưởng Sầm và Thiệu Trạch gây ra sóng gió không nhỏ trên internet, nhưng không ảnh hưởng tới đoàn phim quay chụp, thời lượng phim không dài nên không bao lâu thì chính thức hơ khô thẻ tre.
Tiệc hơ khô thẻ tre Thiệu Trạch không tới tham gia, ăn xong cơm mọi người vui vẻ giải tán, quay xong bộ phim này tạm thời Tưởng Sầm chưa có kế hoạch làm việc, lập tức trở thành một người không nghề nghiệp. Một ngày nọ sau buổi trưa cậu theo Kinh Sở Dương tới công ty, ngồi chơi trò chơi trong phòng làm việc, mệt mỏi ném ipad trong tay nằm xuống sofa lăn lộn.
“Sao vậy? Người khó chịu à?” Kinh Sở Dương thấy thế bước nhanh tới sofa ngồi xổm xuống, đặt tay lên trán Tưởng Sầm, thấy nhiệt độ bình thường, sắc mặt hồng hào, không bệnh mà ta.
Tưởng Sầm ngừng lăn, ánh mắt đáng thương. “Thật sự rất nhàm chán, Sở Dương, không thể sắp xếp công việc khác cho em sao?” Quả nhiên là tính tình không chịu ngồi yên, lúc này mới hơ khô thẻ trả vài ngày mà cảm giác cậu như sắp thành một người tàn phế.
“Được nghỉ còn không chịu nghỉ, em có biết bao nhiêu người hâm mộ được như em không hả?” Kinh Sở Dương dí ngón tay lên đầu cậu, “Vừa hơ khô thẻ tre, gấp gì chứ?”
Nhất định phải gấp, Tưởng Sầm tức giận, “Không làm việc thì không thể kiếm tiền, không có tiền sao trả lại tiền cho anh?”
Kinh Sở Dương bật cười ra tiếng, người này thế mà còn băn khoăn mấy khoản tiền trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mot-dua-be/2105378/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.