Edit: Ngọc Hân – diễn đàn Lê Quý Đôn
Tưởng Sầm nghỉ ngơi trong bệnh viện mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng cảm thấy thân thể đã giảm bớt cảm giác khó chịu, nghĩ tới tình huống đặc biệt của cậu, Kinh Sở Dương không thể không dẫn cậu đi làm thủ tục xuất viện về nhà. Ban đêm, gió lạnh thổi từ cửa sổ vào phòng, Tưởng Sầm rụt cổ lại, Kinh Sở Dương nhìn thấy nên thuận tay rút khăn quàng cổ của mình quàng cho cậu, dìu cậu từ trên giường xuống. LQĐÔN
“Anh không lạnh à?” Tưởng Sầm sờ khăn quàng trên cổ mình, rất mềm mại, có lẽ vừa lấy từ trên cổ Kinh Sở Dương xuống cho nên còn mang theo cả nhiệt độ của cơ thể anh, rất ấm áp.
Kinh Sở Dương lắc đầu giúp cậu mặc áo khoác, lại lấy khẩu trang ra đeo giúp cậu, xác định cậu không bị lạnh mới cùng nhau đi ra thang máy, đến tầng một, hai người vừa ra khỏi thang máy thì đã thấy mấy phóng viên đã ngồi chồm hổm trước cửa bệnh viện, thỉnh thoảng nhìn xung quanh, bấy giờ anh nghiêng người cản Tưởng Sầm lại, giữ chặt tay cậu đi về phía bên rìa bệnh viện.
Tất nhiên Tưởng Sầm cũng thấy, cậu ngoan ngoãn theo sát bước chân Kinh Sở Dương, hai người rời đi từ cửa sau của bệnh viện tới thẳng bãi đỗ xe, cậu vào trong xe nhẹ nhàng thở ra, cười với Kinh Sở Dương bên cạnh rồi nói, “Đi thôi.”
Kinh Sở Dương ừ một tiếng khởi động xe chạy ra ngoài đường, lúc đi ngang qua cổng chính, nhìn thấy đám phóng viên vẫn còn ngồi đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mot-dua-be/2105375/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.