Edit: Ngọc Hân
Hai người trôi qua một buổi sáng tốt đẹp trên núi, mặt trời dần nhô lên cao, ánh sáng chói chang chiếu lên thân thể hai người, nhiệt độ bốn phía xung quanh hơi thấp, Kinh Sở Dương che kín quần áo cho Tưởng Sầm đưa cậu vào trong lều vải, anh thu dọn xong đồ đạc rồi dẫn Tưởng Sầm đi xuống núi. LQĐÔNI
Không khí trên núi rất trong lành, Kinh Sở Dương chọn con đường vắng vẻ để xuống núi, bốn phía rất yên tĩnh, chỉ có chim chóc bay qua và tiếng côn trùng kêu, Tưởng Sầm cả gan thò đầu nhỏ từ trong túi áo Tưởng Sầm ra nhìn, đôi mắt đen nháy ngó nghiêng xung quanh, lúc đối mặt cùng Kinh Sở Dương, gửi anh nụ cười rất đậm.
Đến dưới núi, Kinh Sở Dương khởi động xe về nhà, khoảnh khắc mở cửa, Kẹo Đường xông ra nghênh đón, xung quanh tô đựng thức ăn rơi đầy thức ăn mèo, còn thừa rất nhiều, vì chỉ đi một ngày nên Kinh Sở Dương không đưa Kẹo Đường qua nhà Quân Kỳ, mà đổ thức ăn mèo vào trong tô cho nó, mua thêm cho nó máy tự cung cấp nước liên tục, một đống bừa bộn trên sàn, có thể thấy một mình Kẹo Đường ở nhà nhám chán cỡ nào, ăn uống no đủ liền tự giải trí, kết quả không nghĩ tới chơi quá high, lại bắt đầu tạo phản.
Kinh Sở Dương đỡ trán, đặt Tưởng Sầm trên ghế sofa, bắt đầu quét dọn vệ sinh, Kẹo Đường nhảy lên ghế chơi cùng Tưởng Sầm, đón chào cậu trở về. Lúc đang quét tước, điện thoại trên bàn rung lên không ngừng, Kinh Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mot-dua-be/2105372/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.