Edit: Yuu.
Nam chính từ trong mộng tỉnh lại. Tóc loạn thành ổ gà, còn buồn ngủ. Phòng rất nhỏ, bốn phía rối bời, rất nhiều vật phẩm hỗn tạp chồng chất lên nhau.
"Đã là buổi sáng rồi a." Nam chính gãi đầu một cái, rời giường đi rửa mặt. Trên đường đi làm, trên màn hình nhỏ ở tàu điện ngầm phát sóng phỏng vấn của một người. Một lão nhân tóc trắng xoá đứng trong màn hình, mặt mũi tràn đầy tang thương, ngữ trọng tâm trường nói, "Thành công là một chuyện hết sức khó khăn." "Có lẽ tại trong mắt mọi người, tôi là người chưa bao giờ đưa ra quyết định sai lầm, muốn đứng ở chỗ này dễ như trở bàn tay. Nhưng trên thực tế, tình huống không phải như vậy." "Tôi là người, cũng sẽ mắc sai lầm. Tôi đã phạm qua vô số sai lầm, nhưng khi nhận ra được sai lầm đó, tôi cố gắng sửa chữa và không tái phạm lại nữa." "Vì thành công, tôi đã bỏ ra rất nhiều cố gắng."
"Lại là thành công." Nam chính liếc qua, chẳng thèm ngó tới, "Thành công thật khó khăn, đối với những người không có được sự trợ giúp." "Có cái gì tốt mà nói? Nhân sinh không phải muốn lên liền lên muốn xuống liền xuống a." "Sau khi lớn lên lại biến thành người nào, từ khi sinh ra đã là số mệnh." Tàu điện ngầm đến trạm, nam chính xuống xe. Một đạo bạch quang từ trên người hắn hiện lên, thoáng qua liền mất, nhanh cơ hồ khiến người tưởng rằng hoa mắt. Đến công ty, bởi vì chờ thang máy quá nhiều người, nam chính bất hạnh liền đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-mieu-no/3568595/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.