Ở bên này, Nhậm Tuân tuy cúi đầu lật sách nhưng không tài nào đọc nổi, cuộc trò chuyện phía bên kia theo gió lọt vào tai khiến cậu bắt đầu lo lắng. Cậu không ngờ lớp này còn có cái luật gọi là chọn phe để học tập.
Quan trọng hơn hết là cậu không quen ai trong lớp, ai sẽ thu nhận một đứa học giỏi nửa mùa như cậu bây giờ? Hơn nữa Nhậm Tuân không muốn về cùng đội với Quách Thiên Thành tí nào. Như vậy… chỉ còn cách đầu quân cho đội còn lại mà thôi.
Cậu chợt quay sang hỏi bạn cùng bàn: “Này, lớp chúng ta thực sự chia làm hai phe để thi đua sao?”
Trương Triều Vỹ dán mắt vào tờ đề, gật nhẹ đầu. Chỉ một động tác đơn giản đã toát ra khí chất lạnh lùng và quyền lực của kẻ có thực lực. So với sự kiêu căng hiếu thắng của Quách Thiên Thành thì bạn cùng bàn của cậu có vẻ bình chân như vại hơn, nói cách khác đây là kẻ biết giấu dã tâm một cách kín đáo.
Cậu ấp úng: “Ừm… Ngoại trừ nhóm của Quách Thiên Thành ra, cậu biết nhóm còn lại do ai dẫn đầu không?”
Nghe câu này xong, Trương Triều Vỹ mới có hứng thú dời mắt ra khỏi bài tập: “Là tôi.”
“Hả??”
“Có vẻ cậu chưa biết tên tôi đúng không? Tôi - Trương Triều Vỹ. Kỳ phùng địch thủ với Quách Thiên Thành.” Hắn áp sát cậu hơn, đôi mắt híp lại như con sói mưu mô: “Nghe cách nói chuyện của cậu có vẻ như không thích tên bảnh chọe đó lắm nhỉ? Nếu cậu cũng ghét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-fan-cuong-cua-toi/3000371/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.