Nhậm Tuân lúng túng đứng hơn nửa buổi trên bảng chỉ mới ghi được hai chữ ‘bài giải’ và cái phương trình hóa học chưa hoàn thiện. Dạng này ở lớp thường cậu chưa được học, còn ở lớp mới không ai tình nguyện cho cậu mượn vở chép bài.
Còn phần bảng đen của Quách Thiên Thành đã sớm ghi chi chít chữ, tay hắn liến thoắng như một cái máy, từng dòng đáp án dần hiện ra khiến mọi người không dám thở mạnh. Nhậm Tuân nhìn mà bị cỗ áp lực từ người anh phát ra đè cho căng thẳng. Thì ra bài này giải theo cách đó… thì ra là vậy!
Hoàn thành, họ Quách từ tốn đặt viên phấn xuống bàn, không có chút đắc ý nào của kẻ thắng cuộc mà chỉ lạnh lùng toàn tập. Lúc đi qua người Nhậm Tuân còn cố tình đụng vào bả vai cậu một cái thật mạnh.
Lần này Nhậm Tuân phối hợp với Trương Triều Vỹ để năm lần bảy lượt sỉ nhục anh, món nợ này dần dần anh sẽ tìm cậu đòi lại!
Nhóm A vang lên mấy tiếng hoan hô lẻ tẻ, sau cùng mọi người mới hiểu ý nhau mà vỗ tay thật lớn để xóa đi bầu không khí lúng túng trên bục giảng. Thầy giáo hài lòng gật gù trước bài làm của Quách Thiên Thành cho nên không truy cứu đến Nhậm Tuân, cậu biết điều lủi về chỗ ngồi.
Trương Triều Vỹ sung sướng khi nhìn người gặp họa vẫn không quên vỗ vai cậu khích lệ: “Làm tốt lắm Tuân Tuân, từ hôm nay cậu được thu nhận vào nhóm B.”
“...”
Tôi thấy nhóm mấy người không có tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-fan-cuong-cua-toi/3000367/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.