Nghĩ là làm, Nhậm Tuân liền đáp chỉ một chữ: “Thương.”
Quách Thiên Thành cũng phì cười che đi lúng túng, tiếp tục cõng cậu đi ra ngoài. Trái tim điên cuồng đập loạn trong ngực.
Hai người Quách Thiên Thành và Nhậm Tuân đều đồng thời giữ yên lặng về chuyện hôm đó, Quách Thiên Thành không vội vạch mặt Điềm Tranh vì anh muốn nhìn xem cậu ta sẽ còn thủ đoạn đến mức nào. Trong lúc niềm tin của anh dành cho Điềm Tranh đã dần muốn cạn kiệt thì cậu ta còn không biết điều, bắt đầu rục rịch châm dầu vào lửa ly gián.
Sau chuyến đi đảo trở về, Điềm Tranh luôn lo lắng Quách Thiên Thành sẽ biết được chuyện gì đó, dù sao đêm ấy chỉ có hai bọn họ trong rừng, nhỡ Nhậm Tuân kia hé miệng thì kế hoạch của cậu ta khả năng cao sẽ bị bại lộ.
Đáng mừng là Quách Thiên Thành không đề cập gì với cậu ta cả, tuy nhiên thái độ của Quách Thiên Thành đối với Nhậm Tuân kia càng ngày càng gần gũi, còn đối với cậu ta thì có phần bài xích, ít nhiều làm cậu ta thấp thỏm bất an.
Điềm Tranh không chịu yên phận, mon men hành động.
Ngày hôm ấy là tiết sinh hoạt lớp, giáo viên còn chưa vào thì Điềm Tranh bất ngờ đứng giữa lớp công khai ‘vạch trần’ âm mưu thâm độc xấu xa của Nhậm Tuân. Bao nhiêu nước bẩn đều đổ lên đầu cậu, ngậm máu phun người trơn tru như đã luyện tập từ trước.
Bọn trẻ trong lớp cũng thật quá dễ dắt mũi, cậu ta nói tới đâu thì tin răm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-fan-cuong-cua-toi/3000344/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.