Chớp mắt đã qua một tuần ở trên đảo.
Sinh hoạt của Nhậm Tuân mấy ngày qua vẫn bình thường, mỗi ngày đều đi lăn lộn trên đảo quay nhiệm vụ và mấy tiểu cảnh nhỏ, quay chụp và sinh hoạt thường xuyên giúp quan hệ của sáu người trong đoàn càng thêm gần gũi nhau hơn.
Đại loại bỏ qua thái độ úp úp mở mở của Quách Thiên Thành thì chút khó khăn thiếu thốn tại đây không làm khó được cậu. Nhưng mà có một số chuyện bên ngoài tác động làm tinh thần Nhậm Tuân đứng ngồi không yên.
Trước khi lên đảo cậu có đi chụp quảng cáo chui cho một nhãn hàng thời trang nội địa, bọn họ thỏa thuận nhau trước khi chụp đưa bốn phần thù lao, sau khi xong sẽ đưa sáu phần còn lại. Đây chính là mấu chốt khiến cậu nhức đầu.
Trợ lý sợ tinh thần Nhậm Tuân xuống dốc, khuyên nhủ rất có tâm: “Cậu dứt khoát xem đây là chuyến du lịch miễn phí đi mà nghỉ ngơi đi. Cần ăn thì ăn cần chơi thì chơi, đừng để sức nặng tư bản đè lên vai nữa.”
Ngừng một lát, cậu ta đủng đỉnh gặm sạch miếng dưa hấu to bằng bàn tay.
“Tôi đúng là muốn thỉnh giáo cậu, cùng là người nghèo như nhau sao cậu có thể lạc quan được như vậy?” Nhậm Tuân đoạt lấy miếng dưa hấu bị gặm sát vỏ của cậu ta vứt vào sọt rác.
Cậu thở dài: “Chẳng hiểu sao tôi có linh cảm mình bị quỵt tiền?”
Tiểu Lê bày ra vẻ mặt mờ mịt: “Cậu vì sao lại nghĩ vậy? Bên công ty đó cũng khá lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-la-fan-cuong-cua-toi/3000316/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.