Phương Niên dứt lời, đúng lúc gặp đèn đỏ.
Giang Ngộ buông tay lái ra, ôm cô vợ nhỏ vào lòng.
Hai người đều cài dây an toàn, tư thế này cũng không quá dễ chịu, nhưng lúc này trong lòng bộn họ đều là nhàn nhạt bình tĩnh và thỏa mãn.
"Sau này có chuyện gì phải nói với anh đầu tiên, không cho phép tắt máy nữa, biết chưa?"
Nếu không phải Kevin cho anh xem tin tức, lại gọi điện thoại hỏi Thạch Nham tình hình thì anh cũng không biết cô bị oan ức như vậy.
Giây phút không liên lạc được cho cô, lòng anh sợ muốn sầu.
Đến khi nhìn thấy cô nằm lẻ loi một mình trên giường anh lại cực kỳ đau lòng.
Khoảnh khắc đó, ý nghĩ muốn đưa cô đi đăng ký mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Muốn trở thành chồng hợp pháp của cô, danh chính ngôn thuận bảo vệ cô dưới cánh chim, không cho người khác bắt nạt cô tẹo nào.
"Vâng, em biết rồi."
Phương Niên vùi vào ngực anh, giọng nói ù ù.
Mũi thật cay, lại muốn khóc.
Anh không trả lời câu hỏi của cô, thế nhưng đã nói rõ hết thảy.
Đúng là anh.
Trên đời này, ngoài cha mẹ cô, chỉ có anh sẽ yên lặng làm những chuyện đó vì cô.
Cô cũng hiểu, cho nên hôm qua anh cũng không chỉ đơn giản là theo cô, an ủi cô, mà là muốn xử lý xong những chuyện trước kia, không để cô nhìn thấy những câu chữ cay độc, cho cô một ngày an bình.
Đèn xanh sáng lên, xe lại chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-kho-theo-duoi/3451369/chuong-40.html