Ghế Sofa đủ rộng để làm hết các tư thế mãnh liệt.
Hai chân Phương Niên bị Giang Ngộ đặt lên vai, bắp chân người tập múa lâu năm dễ dàng duỗi thẳng, khẽ run lên theo động tác của anh.
Lúc này hai người tạo thành một bức tranh muôn màu muôn vẻ.
Điểm cuối của đôi chân dài được bọc trong màu đen, là đỏ và trắng hòa vào nhau.
Đỏ là vật đàn ông thô to của anh, và âm thần của cô theo mỗi lần cắm vào của anh lại tách ra khép vào. Trắng, là làn da trắng nõn mềm mại dưới đôi tất lụa bị xé rách.
"Bạch bạch bạch..."
Anh nắm lấy chân cô, không ngừng thúc vào.
Túi trứng va chạm vào tất chân, tạo ra cảm giác trơn mềm tuyệt vời.
"A..."
Chiếc mũi thanh tú của Phương Niên đã đổ mồ hôi, cơ thể cô càng ngày càng nóng.
"Niên Niên."
Giang Ngộ cúi đầu ngậm lấy quả anh đào trên ngực cô, dịu dàng gọi tên Phương Niên.
"Hửm?"
Giọng của cô gái có vẻ nũng nịu lười biếng, trêu chọc lòng người.
"Xe của anh cách âm không tốt lắm." Anh cười khẽ.
Vừa dứt lời, Giang Ngộ lại mút mạnh một cái vào đỉnh hồng của cô
"A..."
Tiếng rêи ɾỉ đứt quãng của Phương Niên bị chặn lại giữa chừng, cô cắn môi, chống lại kɦoáı ƈảʍ của hạ thân, rưng rưng nhìn anh
Giang Ngộ quét mắt nhìn xung quanh, nhặt qυầи ɭóŧ rơi trên mặt đất, nhét vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.
"Ngoan, đừng cắn lưỡi."
Anh có vẻ như quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-kho-theo-duoi/3451359/chuong-30.html