Ngõ cổ ở thôn quê, sau bốn giờ, dân cư thưa thớt.
Người trẻ khỏe mạnh cường tráng đều đang bận rộn trên đồng ruộng, bọn trẻ chưa tan học, chỉ có một vài người già dời ghế may ra cửa ngồi uống trà, gặm hạt dưa nói chuyện phiếm.
Mặt mũi Giang Ngộ và Phương Niên đều đẹp, đến mức lúc đi lại kiểu gì cũng sẽ đón nhận rất nhiều ánh mắt chăm chú.
Nhưng mà những ánh mắt kia khác biệt với trong thành phố, đó là thân mật, ôn hòa, không mang theo tìm tòi nghiên cứu, cũng không điên cuồng.
Hai người đi dọc theo con đường mòn rải đá xanh, tay trong tay, đón nhận ánh nắng chiều, thong thả bước đi.
Cuối đường là một cái hồ nước xanh biên biếc, bên hồ trồng những cây liễu rũ và một vài cây thu cúc, bên cạnh bụi hoa là một quán ăn yên tĩnh, mặc dù bên trong không có khách nhưng ánh đèn lờ mờ, tao nhã và ấm áp.
"Nhà này?"
"Ừm."
Hiểu nhau quá rõ, chỉ cần hai chữ đơn giản là có thể hiểu được hàm ý của đối phương.
Hai người đi vào gác xép trên lầu hai, chọn nơi hẻo lánh gần cửa sổ, gọi vài món ăn đặc sắc trên thực đơn, lại rót hai chén trà xanh, từ từ hưởng thụ ánh nắng.
Từ khi lên cầu thang đến lúc gọi đồ ăn, từ đầu đến cuối bọn họ vẫn mười ngón đan vào nhau, một giây cũng không tách ra.
Cho dù ngồi vào ghế cũng chọn ngồi cạnh sát bên nhau.
Phong cảnh trên tầng hai càng đẹp hơn, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-kho-theo-duoi/3451355/chuong-26.html