Vào một ngày đẹp trời, cô đang cùng với một người hầu thân cận của mình là Ngọc Bích đang đi dạo trung tâm thương mại, liền bắt gặp Thời Khuất Manh và Bạc Thế Kỹ.
Nếu là trước kia chắc Thời Khuất Manh đã cạnh khóe cô, nói cô moi móc tiền của anh trai cô ấy rồi đi mua sắm tiêu sài hoang phí rồi nè, nhưng từ khi biết cô là tiểu thư Nhạc gia, tiền nhà cô còn có thể đè chết Thời gia thì dường như con bé đó cũng ngoan ngoãn hơn hẳn, ít khi chạm mặt mà mỗi lần chạm mặt cũng không nói này nói kia nữa, nói chung là biết giữ mồm giữ miệng hơn rồi.
Riêng Bạc Thế Kỹ nhìn thấy cô làm như thân thiết tám đời vậy, liền chạy đến muốn nói chuyện với cô, nhưng bị Thời Khuất Manh giữ tay lại, đến đây thì không biết là do nghiệt duyên hay lương duyên, nhưng cả ba lại cùng nhau đi vào một cửa hàng thời trang.
Với mức độ “quen mặt” thì Thời Khuất Manh được đãi ngộ tốt hơn nhiều, còn Nhạc Chiêu Âm lại chẳng có mấy ai quan tâm, riêng Bạc Thế Kỹ cũng có đá hiệu mấy lần với nhân viên, nhưng chẳng ai chú ý đến, lúc này cậu ta đành phải tự thân vận động, bước đến chỗ của Nhạc Chiêu Âm, nói:
- Tiểu Âm Âm, em muốn mua cái gì vậy? Để anh Kỹ mua cho em?
- Không cần, nhà em không có thiếu tiền. Hơn nữa em cũng không muốn mang tiếng là quyến rũ đàn ông đâu, anh mau đi xem vị hôn thê của anh đi, đừng phiền em.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-hom-nay-lai-bi-lua/3391191/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.