Chương trước
Chương sau
Qua ngày hôm sau, Tạ Đới vẫn thấy Nhạc Chiêu Âm đi làm nhưng là trong hình dạng của Hoàng Túc. Ban đầu anh ấy còn không hiểu, nhưng sau khi được Nhạc Chiêu Hiên thông não thì cuối cùng Tạ Đới cũng gật gù hiểu rồi, sau đó nhìn sang Thời Khuất Tiêu đang cười ngoác miệng thì anh ấy chỉ biết lắc đầu, xem ra sắp tới Ảnh Đế sẽ dính phải tin đồn về giới tính tiếp đây mà.

Quả nhiên Tạ Đới đoán không sao, ngay khi Thời Khuất Tiêu đến phim trường không lâu thì đã có nhiều tin đồn về “giới tính” của anh, có người còn tung hẳn bằng chứng về những lần “thân mật” của anh và Hoàng Túc nữa cơ mà. Trái lại với lần trước thì lần này Thời Khuất Tiêu rất tức giận!

Ban đầu đạo diễn và nữ chính là Trần Chi Kiều còn tưởng anh sẽ lên bác bỏ tin đồn, ai mà có ngờ ngay giây sau anh lại còn chia sẻ bài báo đó ở trang mạng xã hội cá nhân, với dòng trạng thái cực kỳ bất xúc nói.

[Chụp cái kiểu gì mà mờ quá vậy, đem lại đây chụp lại! Khẩn trương!]

Cái dòng trạng thái đó của Thời Khuất Tiêu ngay lập tức leo lên hot search chỉ trong vòng chưa đến năm phút, người hâm mộ couple [Ảnh Đế và Trợ lý] cũng bắt đầu tự huyễn hoặc ăn đường của “Ô Tê Pê”, còn có người nói rằng Thời Khuất Tiêu đang “ngầm” khẳng định hai người có mối quan hệ đó.

Tạ Đới thì đau đầu, Hoàng Túc thì há hốc, đoàn làm phim thì đóng băng, nữ chính bị đá ra chuồng gà.

Không những vậy nà Thời Khuất Tiêu còn chạy đến chỗ của cô, giống như là muốn cầu xin sự khen ngợi với gương mặt cực kỳ vui vẻ, Hoàng Túc hoàn toàn hóa đá, cô thật sự muốn đưa tay bóp chết tên cẩu nam nhân này quá đi. Rốt cuộc anh có biết bản thân đang làm gì không hả?

- Âm Âm… Em thấy anh có giỏi không? Mau khen anh đi.

- Khen em gái anh!

Thời Khuất Tiêu liền bĩu môi đầy ấm ức, sau đó lại nhỏ giọng nói:

- Là anh làm tốt mà, tại sao em lại khen em gái anh mà không khen anh… Âm Âm… Mau khen anh đi…



Nhạc Chiêu Âm thật sự sắp bị Thời Khuất Tiêu chọc tức chết rồi, bây giờ cô có nên trực tiếp bẻ gãy cổ của anh luôn không? Con bệnh như thế này thì nên triệt luôn, không nên cho nó đẻ trứng mới đúng nhỉ? Nếu như cô bẻ cổ anh thì mới đúng là người tốt việc tốt chứ ha?

Đột nhiên lúc này đoàn làm phim lại rối tung hết cả lên, không phải vì bài viết của anh, mà là vì diễn viên đóng thế của nữ chính vẫn còn chưa đến. Lần này là cảnh nhảy vực rất nguy hiểm, cho nên Trần Chi Kiều cần có một diễn viên đóng thế, tuy nhiên không biết là có chuyện gì mà đã hơn nửa tiếng rồi nhưng diễn viên đóng thế của cô ta vẫn chưa thấy đâu.

Bỗng nhiên lúc này Trần Chi Kiều lại nhìn anh, rồi nói:

- Tiêu ca, có thể cho em mượn trợ lý Hoàng của em được không? Thân hình của cậu ấy cũng tương đồng với em. Nếu như thay quần áo, chỉnh trang một chút thì cũng sẽ giống nữ nhân đó.

Ánh mắt của Thời Khuất Tiêu bắt đầu không vui, đây là cảnh nguy hiểm mà cô ta dám bảo để một trợ lý không có chút kinh nghiệm diễn xuất nào diễn thay mình ư? Lỡ như có chuyện gì bất trắc thì cho dù có là mười Trần Chi Kiều cũng không đền nổi đâu.

Tuy nhiên, thứ làm cho Hoàng Túc chú ý là lời nói của cô ta. Cái gì mà tương đồng với chả tương thích chứ? Bà nội đây là con gái thiệt đó, trang điểm lên, ăn diện lên là ăn đứt cháu luôn đó cháu, ở đó mà tương đồng với chả tương ứng à.

- Có được không?

- Không, cảnh quay này quá nguy hiểm, Hoàng Túc không có kinh nghiệm, lỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao đây?

- Nhưng có tổ đạo cụ hỗ trợ mà, chắc là không sao đâu.

Hoàng Túc nghe đến đây mà máu nóng dồn lên não, nếu không sau thì tự đi mà nhảy, còn cần diễn viên đóng thế làm gì? Con mụ điên này đúng là hết thuốc chữa rồi!

- Nếu như cô thấy không nguy hiểm thì cô nhảy đi.

- Em… Em… Anh cũng biết mà…



- Biết gì? Tôi không biết.

Trần Chi Kiều cứng miệng, nhưng rồi sau đó cô ta cũng nói rằng cô ta có chứng sợ độ cao, nên không thể nhảy được. Ồ, nếu đã sợ độ cao thì còn nhận nhân vật có nhiều cảnh nhảy thành, nhảy vực như vậy làm gì vậy thím?

Rồi đợi khi phim lên sóng thì lại bắt đầu bán thảm à? Ví dụ mà nhảy tốt, nhảy hay, nhảy đẹp thì sẽ là kiểu “Chi Kiều tuy sợ độ cao nhưng vẫn hoàn thành tốt các cảnh quay”.

Nhưng mà he, một khi he, một khi mà nhảy xấu, nhảy tệ, nhảy hụt cái kiểu là lại bắt đầu bám víu lý do nói “Là do Chi Kiều sợ độ cao, nhảy được vậy là tốt lắm rồi”.

Đúng không? Cô biết quá mà.

- Nói chung thì tôi không đồng ý, Hoàng Túc là trợ lý của tôi, nếu cô muốn nhờ thì nhờ trợ lý của mình đi.

Nói xong thì Thời Khuất Tiêu cũng rời đi, bỏ lại Trần Chi Kiều với nét mặt vô cùng khó coi, đương nhiên là khó coi rồi, nói sao hiện tại bây giờ cô ta cũng là ngôi sao lưu lượng có nhiệt cao mà, bị sỉ nhục như thế không tức giận mới là chuyện lạ đó.

Bỗng chốc, Trần Chi Kiều lại bước đến chỗ của cô, nói:

- Hoàng Túc, nói chuyện riêng với tôi một chút được không?

Nữa hả? Lần trước là Chu Mạn Nương và Thời Khuất Manh muốn nói riêng, bây giờ thấy nói riêng là thấy có điềm rồi. Thật sự là quá mệt mỏi luôn á!

#Yu~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.