Edit: MAC
Lúc Tần Tịch Nhiên ra khỏi văn phòng vẫn có chút mơ mơ màng màng, trong đầu chỉ còn lại mấy chữ "phải đối tốt với anh", đến khi đụng phải Khang Trọng đang chờ ở ngoài, mới có chút không xác định hỏi: "Sáng nay Tô tổng bị cái gì kích thích hả?" Sao lại không bình thường vậy.
Khoé miệng Khang Trọng co giật, nghẹn cười, ra vẻ nghiêm túc nói: "Tôi cũng không biết."
Tô Nhan Y không bình thường, chẳng qua vị sếp này không khác biệt quá mức là được, nếu không sao anh ta vừa kính lại vừa sợ.
Sau đó hai người đàn ông lại thảo luận thêm về vấn đề công việc, Tần Tịch Nhiên mới mang theo một đầu khó hiểu rời đi.
Trong văn phòng bên này, Tô Nhan Y cũng buồn bực, cô nghĩ mình đã biểu đạt trắng ra thiện ý của cô, đối xử tốt với anh, sao anh vẫn còn chưa cười? Hay cô vẫn chưa đủ tốt với anh? Hay anh quá ngu ngốc không thấy được thiện ý của cô?
Tô Nhan Y rối rắm, cô thấy vấn đề cảm tình thật quá mức phiền toái.
"Tiểu Linh, em nói xem tôi phải làm như thế nào?" Độ khó quá cao, Tô Nhan Y quyết định xin giúp đỡ.
【 Chủ nhân, người ta còn chưa yêu ai, người ta không biết đâu! 】 001 nháy mắt xông ra, vừa nói vừa đỏ mặt, Tô Nhan Y bất đắc dĩ nhìn nó.
“Vậy em biết cái gì?”
【 Người ta biết rất nhiều nha, chủ nhân, nếu ngài yêu cầu trợ giúp, có thể khởi động chức năng trợ giúp đặc biệt thử xem, chức năng trợ giúp đặc biệt rất hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-hien-the/526282/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.