Lạc Miểu nằm trên giường nhỏ trong phòng bệnh riêng của bệnh viện, không dám thở mạnh một tiếng.
Ngồi bên giường chính là bạn đời kiêm người giám hộ Tống ảnh đế của cậu.
Nhân viên y tế và các bệnh nhân khác tới tới đi đi cũng không khỏi tò mò ngó dáo dác ngoài cửa đánh giá đôi chồng chồng này.
Dù sao ảnh đế x2 sống sờ sờ không phải ngày nào cũng có thể thấy, cũng có người muốn vào xin chữ kí, nhưng đều bị bảo an chắn bên ngoài, thực ra coi như vào được, chắc là bọn họ cũng sẽ bị áp suất thấp quanh người Tống ảnh đế chặn từ ngoài cửa ra vào.
Anh Trạch rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng... Tiếp tục như vậy thì không được...
Lạc Miểu mềm giọng hô một tiếng: "Anh Trạch..."
Lạc Miểu chớp mắt mấy cái, giọng nũng nịu hô: "Anh ~ "
Tống Thịnh Trạch không hề bị lay động: "..."
Lạc Miểu không thèm đến xỉa, sử dụng bản lĩnh toàn thân: "Ông xã?"
"Khụ..." Rốt cuộc Tống ảnh đế cũng chịu phản ứng.
"Ông xã ông xã ông xã! Ông xã ơi ~ "
Đây là lần đầu tiên Lạc Miểu ở bên ngoài hét lớn danh xưng này như còi, gọi một lần thì thấy xấu hổ, sau khi gọi hai lần ba lần... Chà, cũng thuận miệng đấy chứ!
"Đừng gọi nữa!" Tống Thịnh Trạch cố gắng duy trì vẻ mặt tức giận, "Em có biết mình sai không?"
Hình ảnh nhóc con chặn trước mặt anh vẫn còn ngay trước mắt, nhớ tới mà sợ đến mức lạnh cả sống lưng, Tống Thịnh Trạch quyết định phải nghiêm túc đến cùng, nhất định phải dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-gam-co-gan-hang/588603/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.