"Lạc Miểu, tôi thật sự rất muốn biết cậu làm thế nào để Thịnh Trạch hết sợ chó, rốt cuộc làm sao được?"
Ngô Bách Dương nhìn Tống Thịnh Trạch dắt chó đến đây, quả thực ngạc nhiên muốn rớt cằm, hắn quen biết Tống ảnh đế nhiều năm như vậy, còn chưa bao giờ nhìn hắn tiếp xúc với động vật lông bù xù như vậy.
Lạc Miểu đỏ mặt: "Không có đâu, là anh Trạch tự cố gắng, hôm qua anh ấy rất cố gắng thử chơi với Tống Miểu Miểu."
"Cái gì cơ?" Ngô Bách Dương hoàn hảo giải thích cho meme anh da đen dấu chấm hỏi mặt. jpg, "Các cậu gọi con chó này tên gì?!"
Tống Thịnh Trạch cầm dây xích dắt chó: "Tống Miểu Miểu, theo họ tôi, êm tai không?"
Tống Miểu Miểu: "Gâu!"
Ngô Bách Dương trừng mắt nhìn chó ngốc: "Không biết còn tưởng hai cậu sinh..."
"..." Lạc Miểu nghe vậy, khuôn mặt lập tức đỏ chót, trên đỉnh đầu như thể đang bốc khói.
Tống Thịnh Trạch không giống cậu, da mặt anh cũng không hề tầm thường, mặt không biến sắc nói: "Ông anh, anh mắng tôi chưa nói, sao còn mắng cả Miểu Miểu chứ?"
Tống Miểu Miểu: "Gâu gâu gâu!"
Ngô Bách Dương lắc đầu: "Bây giờ cậu gọi Miểu Miểu, trời mới biết cậu gọi ai..."
Tống Thịnh Trạch đi qua ôm vai tiểu trợ lý hồng như sắp chín: "Miểu Miểu đương nhiên là gọi bạn nhỏ đáng yêu nhà tôi, Tống Miểu Miểu chính là Tống Miểu Miểu, làm một con chó đực đầu đội trời chân đạp đất nhất định phải gọi đầy đủ tên."
Lạc Miểu không vui, nhỏ giọng kháng nghị: "Em cũng là con trai!"
Tống Thịnh Trạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-gam-co-gan-hang/588551/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.