7.
Trương Bân bị cảnh sát tha đi.
Bởi vì hắn đã không đứng được.
Lúc đi, hắn liếc mắt nhìn tôi một cái, mà tôi cũng cười với hắn một cái.
Mắt hắn trừng to, muốn xông về phía tôi.
Nhưng đã muộn.
Giang Hạ đứng một chỗ vắng vẻ, đã sớm trốn.
Tôi cảm thấy mở đầu rất tốt.
Giải quyết Trương Bân xong, sân khấu nhường cho tư bản.
Anh Đổng: “Hợp đồng không đúng, chúng tôi bị lừa. Tiểu Giang không quay show này, tôi xin lỗi thay cô ấy, cũng xin lỗi tổng giám đốc Lâm vì sự sai sót của nhân viên, tôi bình thường không như thế...”
“Nói như này,” Tổng giám đốc Lâm cắn răng, “Cô Lâm đã quay show rồi, là bên chúng tôi không chú ý cẩn thận mới xảy ra chuyện này, tôi sẽ bảo bên pháp lý viết lại hợp đồng cho cô Giang, hiểu lầm mà thôi, giải quyết là được rồi.”
Hai người bọn họ thấy có chuyện đã xảy ra, vậy thì cần phải tìm một cái nồi.
Vốn định ném cái nồi này cho tôi chịu, để làm tôi phải câm mồm.
Ai ngờ lại có người khác đội nồi.
Lúc nãy khi đến đây, tôi đã xem được dư luận trên mạng.
Tràn ngập mấy câu “Cần lời giải thích của tổ tiết mục và Giang Hạ”, “Tổ tiết mục sử dụng luật rừng hơi quá mức rồi”.
Còn có người qua đường sợ chuyện nhỏ, tò mò không biết chuyện tôi nói là thật hay giả.
Cho dù là vì nhiệt độ hay danh tiếng của show, chuyện này có giải pháp tốt hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-dien-roi/2839060/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.