6.
Sau khi Lương Nhung mười sáu tuổi biến mất, nhịp tim của Tống Ninh chưa từng đập nhanh như vậy.
Cậu không biết Lương Nhung hiện tại nảy sinh tình cảm với mình từ lúc nào, nhưng hắn rất giống người đó, luôn luôn tỏ tình vào những lúc cậu chưa có sự chuẩn bị gì.
Tống Ninh nhìn thấy Lương Nhung lấy một cái đồng hồ ra từ trong túi. Chính là cái đồng hồ cậu trả hắn cách đây không lâu.
Lương Nhung nắm lấy tay cậu rồi đeo đồng hồ lên.
“Em đã đồng ý với anh, không bao giờ tháo xuống.” Lương Nhung nói.
Trong giọng nói của hắn mang theo một chút sự tức giận
Tống Ninh ngơ ngác nhìn hắn cúi đầu nghiêm túc đeo đồng hồ cho mình, trong nhất thời cậu không biết phải nói gì.
Cậu biết người đứng trước mặt mình là ai, nhưng trong phút chốc, cậu phảng phất nhìn thấy Lương Nhung ngốc nghếch năm đó.
7.
Sau đó Lương Nhung lại lấy ra một cái đồng hồ nạm đầy kim cương.
“Đây là?”
Lương Nhung nói: “Đây là cái mà anh của hiện tại tặng cho A Ninh.”
Tim Tống Ninh đập mạnh, khịt khịt mũi nói: “Này, quá đắt rồi.”
“Không đắt, anh là người đại diện thương hiệu nên được chiết khấu.”
Tống Ninh không nhịn được cong cong khóe miệng: “Nhưng có tới hai cái đồng hồ thì tôi phải đeo như thế nào?”
Lương Nhung cũng cười: “Vậy trước cứ giữ lại, đến khi nào em tiếp nhận anh thì đeo lên”
8.
Tống Ninh cười cười, viền mắt đỏ lên.
Mấy tháng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-dau-oc-hong-roi/2128647/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.