(10)
Lạc Ly trợn mắt nhìn Hàn Mặc Vũ chằm chằm. Anh đột ngột thốt ra câu đó, có phải là lộ liễu quá rồi không?
Hàn Mặc Vũ đích thực là một tên lưu manh biến thái, còn sự biến thái kia như thế nào cô cũng đã được tận mắt chứng kiến. Anh, chắc chắn không thể là gay được. Có thể là mẹ anh đã hiểu lầm anh, cho nên mới muốn tìm người để thử anh. Cô lỡ tới đây rồi, đã quá muộn để bỏ chạy.
Dù biết rõ anh là vậy, nhưng lúc này cô lại chẳng muốn rời đi. Lời mời gọi của anh thật sự đã tác động tới tâm lý của cô, khiến cho cô phải suy ngẫm, phải cân nhắc.
Từ lúc dậy thì cô đã cảm thấy bản thân mình nhạy cảm hơn người bình thường, cho tới khi kết hôn, suốt 1 năm cô đều ngủ một mình. Đã rất lâu cô muốn biết cảm giác được lấp đầy đó sẽ thế nào. Cô tò mò, nhẫn nhịn tới mức phát điên, nhưng lại không đủ can đảm để đi tìm người thoả mãn, càng không dám nói đến hai chữ "ngoại tình". Việt Vũ Trì không chạm vào cô, cô vẫn chung thủy giữ gìn sự trong sạch của một người con gái, bất quá cô mới tự giải quyết một mình.
Nhưng đối với một cô gái có nhu cầu cao như cô, việc tự mình giải quyết chưa bao giờ là thoả mãn cả.
- Hàn Mặc Vũ, đừng như vậy...
Chút lí trí còn xót lại trong não đã cảnh cáo Lạc Ly, cảnh cáo cô phải tránh xa anh ngay lập tức, cảnh cáo cô không được phép đồng ý. Dù cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-dai-boss-xin-nuong-tay/653168/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.