Chương trước
Chương sau
Tôi click vội vào trang cá nhân anh ấy.

Năm phút trước, Tưởng Mộ Thừa đã đăng ảnh cưới của chúng tôi với caption:【Bà xã nhà tôi rất yêu tôi, đó là lý do cô ấy có những bình luận lỗ mãng trên nền tảng công cộng, xin người hâm mộ thông cảm cho tôi. Ngoài ra, xin cô Đan Y Y hãy tôn trọng, dù sao tôi cũng là người đàn ông đã có gia đình. 】

MXH ngay lập tức bùng nổ.

Tất cả đều không thể tin ảnh đế Tưởng Mộ Thừa – người từng trả lời trong cuộc phỏng vấn rằng không bao giờ quên Đan Y Y.

Thế mà lại cưới một kẻ ngốc như tôi.

Còn vì bảo vệ tôi mà công khai phủi sạch quan hệ với Đan Y Y.

【Nếu nói như vậy thì Giản Dao không phải là người thứ ba, là Đan Y Y sao?! 】

【Cmn, chửi lâu như vậy, hóa ra kẻ mưu mô nhất lại là Đan Y Y. 】

【Cho nên vừa rồi Giản Dao mắng Đan Y Y trên Weibo, không phải do cô ta bị khùng mà là chính cung công khia xé tiểu tam? Xỉu ngang xỉu dọc. 】

Tôi chết lặng nhìn khu bình luận khi hướng gió đã thay đổi.

Không có một câu nào giống trong sách cả!

Tôi vội gọi cho Tưởng Mộ Thừa nhưng bị cúp máy, anh gửi lại tôi một tin nhắn:【Đang họp. 】

Không dám chần chờ thêm một giây phút nào, tôi cầm túi xách lao thẳng đến văn phòng anh.

Anh nhướng mày nhìn tôi: "Em đừng quá xúc động, đây là nghĩa vụ mà người chồng như anh phải làm."

Tôi thở hổn hển, hung hăng mà trừng mắt anh ta, trong lòng nguyền rủa không thôi.

【 Xúc động cqq! 】

【 Tên tró này, tôi chính là muốn ly hôn với anh! Ly hôn đó!】

"Tại sao anh lại tự tiện công khai quan hệ của chúng ta mà không hỏi ý kiến​ em?"

"Sao? Đây không phải em vẫn luôn muốn sao?"

Tôi nghẹn ngào không nói nên lời.

【Quả thực đó là những gì tôi đã nói khi còn là liếm cẩu của anh. 】

【Nhưng tất cả đều được cố ý thực hiện mà!】

Tưởng Mộ Thừa đặt bút trong tay xuống, đứng dậy đi đến trước mặt tôi, vươn ngón tay cẩn thận lau mồ hôi trên chóp mũi tôi.

Anh thấp giọng cảnh cáo: "Từ khi chúng ta thành vợ chồng, là em vẫn luôn đơn phương trả giá cho anh. Ba năm nay, cho dù đá cứng cũng bị em làm cho tan chảy. Từ nay về sau, anh sẽ giữ em thật chặt, bảo vệ em thật tốt, không để bất kỳ người ngoài nào có cơ hội tổn thương em."

Tôi cười khẩy: "Thật vậy sao, em thật vui mà."

【Tôi vui đến chết rồi nè. 】

【Chuyện gì đang xảy ra với kịch bản này vậy, đùa chết tôi rồi!】

10

Lúc này, ngoài cửa có động tĩnh.

Cửa văn phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Người đầu tiên xông vào là Đan Y Y đang khóc như lê hoa đái vũ, theo sau là bảo vệ công ty.

"Chúng tôi không cản được cô gái này, cô ta nhất định muốn lên."

Đan Y Y cắn chặt môi, giọng nói có chút run rẩy: "A Thừa, sao anh lại không muốn gặp em?"

Thấy vậy, tôi lập tức đuổi nhân viên bảo vệ đi, cũng tri kỷ mà đóng cửa lại.

Vì lo lắng về hướng đi tiếp theo, tôi lặng lẽ mở hé cửa để nghe lén hai người.

Tưởng Mộ Thừa thái độ lạnh nhạt: "Cô Đan, cô tìm tôi có việc gì sao?"

Tôi nhịn không được "chậc chậc" hai tiếng.

【Xem ra tên sở khanh này thật sự bị ngáo, ngay cả nữ chính cũng không để trong mắt. 】

Đan Y Y nghẹn ngào nói: "A Thừa, tại sao anh lại đối xử với em như vậy? Anh có biết vì anh công khai mà sự nghiệp trong nước của em đã bị hủy hoại toàn bộ hay không. A Thừa của trước đây tuyệt đối sẽ không bao giờ làm gì tổn thương em...."

"Cô Đan!" Tưởng Mộ Thừa lạnh lùng ngắt lời cô ta: "Tôi đã rất niệm tình chuyện cũ với cô rồi, nếu không, chỉ bằng việc cô cố ý mua thủy quân hắc vợ tôi, tôi tuyệt đối sẽ không buông tha cô dễ như vậy đâu."

"Không phải em, A Thừa, chúng ta đã quen biết nhau tám năm, ở bên nhau hai năm, chẳng lẽ anh không tin em sao?" Đan Y Y vẫn ngoan cố không thừa nhận: "Em biết rồi, nhất định là Giản Dao, cô ta muốn âm thầm chia rẽ hai chúng ta, ai cũng biết cô ta luôn nhằm vào em, ghen tị với em. A Thừa, anh đừng để bị cô ta lừa."

Tôi trốn ngoài cửa, lo lắng đến mức dùng ngón tay mò vào khe cửa.

Theo như trong sách, bá tổng sẽ tin tưởng tiểu bạch hoa nữ chủ vô điều kiện.

Nhưng tới khúc này, sao nó lại thay đổi.

Tôi mơ hồ nhìn thấy tấm thẻ đen đáng lẽ phải đập vào mặt tôi, lại được ném trước mặt Đan Y Y.

Anh ta nói: "Số tiền này đủ để cô sống cả đời ở nước ngoài, từ nay về sau đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Giản Dao và tôi nữa."

Tôi chết lặng.

【Câu này không phải Tưởng Mộ Thừa phải nói khi ly hôn với tôi sao?】

【Tại sao tất cả đều lại dùng cho Đan Y Y, rồi thẻ đen 1 tỷ đáng lẽ là phần thưởng xứng đáng của tôi, tại sao cũng đưa cho Đan Y Y?!!!】

"A Thừa, anh..."

"Đừng nói nữa, để lại mặt mũi cuối cùng cho cả hai đi".

Sau đó Đan Y Y bị đuổi ra ngoài.

Tôi không trốn kịp nên bị cô ta bắt được.

Đôi mắt sưng đỏ vì khóc gắt gao trừng tôi, trách tôi cướp đi người đàn ông của cô ta.

Mà tôi cũng đang liều mạng trừng mắt với cô ta, trách cô ta đã cướp đi tiền của tôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.