Editor: Bông
Beta: Tâm
Tiếng đập cửa cùng tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ hòa với nhau, Quý Lạc Lạc khoác áo khoác đến trước cửa, lớn giọng hỏi: “Ai vậy?”
Đáp lại chính là nam nhân quen thuộc lại xa lạ thanh âm: “Là anh, Lạc Lạc. Mau mở cửa.”
Khác với ôn nhuận ngày xưa, trong giọng nói lúc này tràn đầy nóng nảy và lo âu. Anh vừa nói vừa gõ cửa, dường như rất nóng vội.
Quý Lạc Lạc mở cửa. Mới vừa mở cửa, một bóng người cao lớn mang theo khí lạnh nhào tới. Cô còn chưa kịp thốt lên lời, đã bị ôm vào trong ngực.
Nhiệt độ lạnh băng cùng ẩm ướt nháy mắt ập đến Quý Lạc Lạc. Cô nhịn không được rùng mình, vươn tay chặn trước ngực anh, nói nhỏ nhẹ: “Sở Tiện? Anh uống rượu à?”
Sở Tiện không nói gì, nhưng cánh tay ôm cô càng chặt hơn.Anh nhắm mắt, giống như muốn đem côkhảmvào trong ngực, khắc sâu trong lòng.
“Lạc Lạc……”
Âm thanh trầm thấp khàn khànvang trong ban đêm rét lạnh, phá lệ gợi cảm mê hoặc.
Giọng nói quyến rũ xoay quanh tai cô, Qúy Lạc Lạc nhịn xuống run rẩy, mềm mại nói: “Vâng, em đây.”
Nghe được giọng của Quý Lạc Lạc, Sở Tiện đem mặt vùi vào cổ cô hít thật sâu một hơi, lặp đi lặp lại tên cô: “Lạc Lạc…… Lạc Lạc em đừng chết được không? Em muốn cái gì anh đều cho em hết.Em muốn mạng của anhcũng được, chỉ cần em sống tốt là được rồi……”
Em muốn mạng anh cũng được……
Nơi bả vai truyền đến cảm giác vừa nóng vừa ướt, Quý Lạc Lạc nghiêng mắt, ngơ ngẩn nhìn mái tóc đen của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-de-ba-dao-mot-muc-cung-chieu/1249026/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.