Cố Thần thu dọn xong xuôi, nhìn hai người đang chuẩn bị đi ra ngoài, bỗng dưng dừng bước.
Quay đầu lại, "Còn không đi?"
Lý Linh Linh, "..."
Tụi tôi bảo cậu đi cùng lúc nào hả? Lão đại không dính lấy bạn gái thì không thể tự mình đi xa hơn à...
Nhưng rồi cuối cùng, cô cũng chỉ dám oán thầm trong lòng, trên mặt lại tỏ vẻ ngoan ngoãn như chim non, vội vàng xách ba lô lên, thân thiết đi bên cạnh Sở Dư.
"Cậu cũng muốn đến căn tin hả?" Sở Dư nén cười hỏi.
Ý của cô là, nhìn cậu có vẻ như không muốn gặp cô, nên mới trốn tránh như thế, không ngờ cậu ấy còn chủ động chạy lại đây, xem ra cậu không có xấu hổ.
Mấy hôm trước bọn họ đều ăn cơm trưa do đầu bếp trong nhà làm từ sớm, đến trưa hâm lại là được, nhưng hôm nay cô muốn ăn thử đồ ăn ở căn tin trường.
Cô đã tra thử, đồ ăn ở trường này là có tâm nhất.
"Ừ" Cố Thần thấy cô chỉ cười, thì nhẹ nhàng thở ra.
Hơn nữa, nhìn thấy cái người cứ ôm chặt cánh tay của Sở Dư, cảm thấy hơi hối hận, biết thế đã sớm nghĩ thông rồi.
Nhất thời không kiểm tra... Đã để...
Cảm giác có người cứ nhìn chằm chằm mình, nghĩ tới ánh mắt ấy thuộc về ai, Lý Linh Linh lại càng ôm chặt, tựa như ôm cọng cỏ cứu mạng, hận không thể thu bé mình lại.
Làm sao đây? Có phải Cố nhị thiếu đang muốn giết cô hay không...
"Cậu sao vậy?" Sở Dư chú ý đến động tác của cô ấy, quay sang nhìn Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-day-coc-so-vo/210673/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.