“Đây là…” Ông Sở cúi xuống định nhặt lên giúp cậu, nhưng chỉ nói được nửa câu đã thấy nội dung bên trên. 
Trong chớp mắt, ông giận đến mức gương mặt vặn vẹo. 
“Thằng khỉ! Ông đây mà không đánh chết mày thì ông mang họ mày!” 
Hèn gì… hèn gì lúc trước cái thằng trùm quậy phá này lại cứ khăng khăng đòi dạy kèm cho An An nhà ông! Giờ nhìn lại đúng là không tốt lành gì! 
Ranh con! 
Bé tí đã biết dùng gương mặt kia lừa gạt An An ngoan của ông! 
Cố Thần định phản kháng nhưng nhớ đến đây là ai thế là thu tay lại. 
“Ông ngoại! Ông ngoại nghe con nói đã, con và Sở Tiểu Dư…” 
“Nói con khỉ!” Vừa nói xong, gương mặt ông Sở trong nháy mắt nhăn lại, nhìn xung quanh rồi không biết từ đâu lôi ra cây chổi. 
CÒN DÁM GỌI ÔNG LÀ ÔNG NGOẠI! 
“Ông ngoại, ông bình tĩnh lại đã…” 
Nếp nhăn trên mặt ông Sở cũng run lên, cứ nghĩ đến… thằng nhóc này lòng lang dạ thú nhưng cứ giả vở ngoan ngoãn trước mặt ông, không biết lúc trước đã lừa gạt An An trước mặt ông bao nhiêu lần rồi! 
An An ngoan của ông còn chưa trưởng thành nữa đó! 
Cố Thần không dám đánh trả, chỉ có thể tránh né, “Ông ngoại, con thích…” 
Ông Sở không thèm nghe, cứ đánh tới tấp. 
Đến khi đánh mệt rồi ông liền ném cây chổi sang một bên, đóng cửa lại, “Đi! Đi đi! Tránh xa ông mày ra!” 
Cố Thần xoa bả vai, tiếp túc gõ cửa, “Ông ngoại mở cửa ra đã, hai chúng ta nói chuyện được không!” 
“Ông ngoại, sau này, Sở Tiểu Dư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-day-coc-so-vo/1210399/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.