12.
Sau khi tôi dọn dẹp phòng ngủ dành cho khách và tắm rửa xong xuôi, anh dâu nhỏ vẫn đang nhốt mình trong phòng tắm.
Chậc, trông tôi giống người xấu vậy hay sao? Tôi thật sự sẽ không làm gì nếu như em không nói đồng ý.
Sau khi khẳng định chắc nịch nhân phẩm của mình, tôi chậm rãi bước tới phòng tắm, gõ lên cửa kính mờ.
“Nếu anh dâu nhỏ không ra thì em vào đấy.”
Tấm kính mờ được bao phủ bởi màn sương hơi nước, không nhìn rõ cảnh vật bên trong. Tôi vừa chờ em đáp lại vừa suy nghĩ xem có nên đổi cửa phòng tắm trong phòng ngủ thành loại bán trong suốt không, như vậy có lẽ về sau anh dâu nhỏ không dám lề mề trong đó nữa.
“Anh sắp xong rồi…” Phải mất một lúc lâu em mới trả lời tôi, giọng nói vang qua cánh cửa có chút nặng nề, hình như lại đang khóc.
Tôi buông bỏ những ý nghĩ mê đắm đó, dựa vào khung cửa đợi. Chưa đầy bao lâu thì anh dâu nhỏ bước ra trong bộ đồ ngủ của tôi, ống quần và tay áo đều rất dài, phải xắn lên vài nếp mới có thể lộ bàn tay bàn chân bị hơi nóng hun ửng đỏ. Lúc này trông em mềm mại hơn thường ngày, đích thân chứng minh rằng thế nào là xinh đẹp tuyệt vời.
Chỉ là đôi mắt lại sưng lên vì khóc, công chườm đá vừa rồi coi như đổ sông đổ biển.
“Ông trời con ơi đừng khóc nữa được không nào?” Tôi thở dài đầy bất lực, dẫn em vào phòng ngủ, tìm khăn bông thấm nước lạnh đắp lên mắt em.
“Anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dau-nho/885038/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.