Tối đó Thẩm Luyện về nhà xách theo một túi đồ, là rau củ trái cây Hà Niệm bảo hắn mua. Hắn để đồ vào phòng bếp rồi bước nhanh về phòng ngủ, không chờ nổi muốn xem xem Hà Niệm đã chuyển qua hay chưa.
Hà Niệm đi sau lưng Thẩm Luyện, giống như một cậu bé bị kiểm tra bài tập, đi cùng hắn vào phòng ngủ.
“Đã xong xuôi hết rồi.” Hà Niệm đứng phía sau Thẩm Luyện, ngẩng đầu chăm chú nhìn người chồng mới nhậm chức của mình.
Rõ ràng nhỏ hơn anh bốn tuổi, nhưng lại cao hơn anh cả một cái đầu. Rõ ràng là ánh mặt trời rực rỡ, thỉnh thoảng ngây thơ như một cậu nhóc, nhưng lại có thể vì anh mà chắn gió che mưa.
Thẩm Luyện nhìn hai cái gối với một chiếc giường trải chăn cỡ lớn, tròng mắt khẽ lay động, hắn chợt xoay người lại.
Trong giây phút hai mắt chạm nhau kia, không khí dường như trở nên đặc sánh lại, yết hầu Thẩm Luyện lên xuống, nói: “Anh ơi, tối nay làm không?”
Không đợi Hà Niệm trả lời, hắn đã nhanh chóng lấy bcs từ trong túi quần ra, như là đang chứng minh bản thân chuẩn bị rất đầy đủ vậy.
“Em có chuẩn bị bcs đây rồi.” Giọng điệu nôn nóng, rơi vào tai Hà Niệm, lại giống như đang tranh công cầu khen ngợi.
Chắc là lúc tan làm đi mua thức ăn đã đặc biệt mua luôn bcs.
Ngày nhận giấy kết hôn Thẩm Luyện đã ám chỉ muốn làm rồi, nhưng tâm trạng Hà Niệm lơ lửng hỗn loạn, muốn yên tĩnh một mình mấy ngày, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dau-cat-diem-thu-cot/2824587/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.