"Vợ, em muốn anh sao? Hử?" Giọng khàn khàn của Hồ Quân mang chút lười biếng nhưng rất gợi cảm, anh nằm ngửa trên giường, chiếc đệm dường như bị anh làm lún xuống rất nhiều, Tây Tử nằm sấp trên người anh, nghiêng đầu, tựa vào bờ ngực kiên cố của anh, mới vừa rồi vận động kịch liệt, bây giờ vẫn chưa trở lại bình thường, trên mặt vẫn ửng đỏ như cũ.
Tây Tử cảm thấy, cả người cô không còn chút sức lực giống như không gân không xương vậy, nếu không phải bàn tay to lớn của Hồ Quân đỡ lấy eo cô, chắc cô đã sớm xụi lơ thành một nắm bùn. Trên thực tế, hiện tại cô vẫn chưa khá hơn là bao, vậy mà cái tên đàn ông này vẫn cứ lải nhải bên tai cô, nghe những lời này của anh, Tây Tử cảm thấy có chút buồn ngủ, căn bản không muốn hao tổn sức lực cùng anh tranh cãi cái vấn đề vô nghĩa này nữa.
Hồ Quân hỏi một tiếng, đợi một hồi, vợ anh cũng không đáp lại, ngay cả động cũng không động một cái, bàn tay của Hồ Quân men theo bờ eo trượt xuống, tại chỗ tròn tròn vểnh lên của cô nhẹ nhàng véo một cái: "Hử? Có muốn hay không?" Ngữ khí bắt đầu mang vài phần ngây thơ cố chấp.
Tây Tử không còn cách nào khác, hơi hơi ngẩng đầu lên liếc anh một cái, mơ hồ lầu bầu một câu: "Mới có mấy ngày, có cái gì đáng để muốn sao?" Hồ Quân ôm cô, đột nhiên nghiêng người liền đem cô đặt dưới thân: "Không muốn sao? Hử?" Nhướng mày, môi mím lại, có chút tức giận kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dam-lay-toi-dam-ga/1219255/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.