Hồ sơ xin việc Phương Đường gửi đi như hòn đá ném xuống biển. Để không quá rảnh rỗi, cô thường bỏ rất nhiều thời gian vào việc nghiên cứu nấu ăn, sau đó bê lên cho Đỗ Tư Phàm thưởng thức vào bữa tối. Ngày tháng trôi qua bình lặng và đơn giản, không thể phủ nhận, sống chung với Đỗ Tư Phàm, cô cảm thấy vui vẻ, thậm chí có một ảo giác về hạnh phúc.
Phương Đường cảm thấy thiện cảm của mình dành cho Đỗ Tư Phàm ở sâu thẳm trong lòng mỗi ngày một lớn, cũng sắp đựng đầy một cái vại rồi. Đột nhiên cô cảm thấy sợ hãi, nếu “cái vại” trong lòng ấy đầy lên thì phải làm thế nào? Chẳng nhẽ bảo cô nửa đêm bò dậy lẻn vào phòng bên cạnh để hiến thân ư?
Một hôm, Phương Đường ở nhà làm món “Gà say”, cô mua cánh gà tươi, luộc chín, sau đó ngâm cánh gà trong nước lạnh. Tiếp theo pha nước mắm, rượu, đường theo tỉ lệ thích hợp, cuối cùng chặt cánh gà thành từng miếng nhỏ, ướp với hỗn hợp vừa pha chế, bỏ vào hộp rồi cất vào tủ lạnh. Để đến ngày hôm sau là có thể ăn được.
Chuông cửa reo lên, Phương Đường vội vàng ra mở cửa: “Sao hôm nay về sớm thế? Mới đầu giờ chiều thôi mà!”
Cửa mở ra, xuất hiện trước mặt cô không phải là Đỗ Tư Phàm, mà là bạn gái cũ của Đỗ Tư Phàm – Trình Trình, trang phục rất trang nhã, tay cầm theo một làn hoa quả.
Trình Trình mỉm cười cúi người chào hỏi: “Chào chị, tôi đường đột đến không báo trước, mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dam-cau-hon-em-dam-cuoi/2186563/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.