Việc đã đến nước này, tôi còn đang xoắn xuýt ngoài cửa thì Trì Thành đã xách vali vào.
Hay là tôi tự bỏ tiền túi ra thuê phòng khác nhỉ.
Tôi đang nghĩ vậy thì bên trong vọng ra tiếng Trì Thành: "Tiêu Lâm, sao cậu chưa vào nữa?"
"Dạ dạ, em vào ngay đây." Xong đời, vốn dĩ tôi chẳng muốn nói câu này đâu, nhưng vừa nghe Trì Thành gọi thì tôi lại biến thành cấp dưới khúm núm nghe lời.
45
Sau khi vào phòng tôi hơi quạu, thế này sao gọi là tiết kiệm được, gian phòng quá mức xa hoa rộng rãi, trang trí theo phong cách Tây Âu, đồ đạc nhìn cũng rất sang, với giá tiền này thà đặt hai phòng tiêu chuẩn còn hơn.
Cũng may hai chiếc giường lớn cách xa nhau, trước khi vào đây tôi còn nghĩ có khi nào chỉ có một giường không, nhưng rõ ràng là tôi nghĩ nhiều rồi.
46
Giờ phút này, Trì Thành đang ngồi trên ghế salon xem điện thoại, hắn chỉ ngồi đó thôi cũng đủ đem lại cảm giác áp bách vô hình cho người ta, có lẽ đây chính là uy lực của tổng tài.
Khi tôi kéo vali ngang qua Trì Thành thì bất cẩn va phải chiếc ghế thấp bên cạnh, sau đó cả người tôi ngã ngửa ra sau, Trì Thành lập tức ném điện thoại đi rồi đỡ tôi, cuối cùng tôi đặt mông ngồi trên đùi hắn, tuyên bố kết thúc sự cố bất ngờ này.
Trì Thành chu đáo đỡ mông tôi bằng cả hai tay, đồng thời còn bóp nhẹ mấy cái.
"......"
"......"
Tôi lập tức đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dai-dien-la-toi-khong-vua-y-a/2659207/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.