Chiếc mặt nạ màu bạc được ánh sao tô điểm trở nên lấp lánh, tôi nín thở nhìn mặt nạ từ từ bị tháo xuống, sau đó gương mặt tuấn tú của Trì Thành hiện ra trước mắt tôi. 
Làm sao bây giờ? 
Mới đầu tôi cứ tưởng đây chỉ là buổi gặp mặt để hai người bộc lộ thân phận, ai ngờ Trì Thành lại thẳng thắn tỏ tình với tôi làm tôi chưa kịp chuẩn bị sẵn tâm lý. 
"Tiêu Lâm, là anh đây." Đó là câu đầu tiên Trì Thành nói sau khi tháo mặt nạ xuống. 
Dù đã biết trước Trai Tám Múi là Trì Thành nhưng khi tận mắt thấy vẫn hơi kinh ngạc, trong đầu hỗn loạn, tôi chẳng biết giờ phải phản ứng ra sao nữa. 
Vả lại Trì Thành có vẻ rất khẩn trương, nếu tôi nói thẳng ra mình đã sớm nhìn thấu thân phận của hắn thì có mất hứng quá không? 
Quả là hỏng bét, tôi cảm thấy giờ không phải lúc nói sự thật. 
Tôi đảo mắt suy nghĩ, nơi này đã là phim trường thì tôi đành phải diễn thôi. 
Còn chuyện thú nhận thì sau này tính tiếp! 
230 
"Trì, Trì tổng?! Sao lại là anh?!" Tôi đưa tay che miệng, vẻ mặt khoa trương, hai mắt mở to, nhìn như hết sức kinh ngạc. 
"Sao lại không thể là anh? Em chưa từng nghĩ sẽ là anh sao?" Trì Thành trầm giọng nói. 
"Em... Chuyện đó... Tại anh khác với trên mạng quá." Tôi ấp úng hồi lâu, mắt nhịn không được nhìn xuống cơ bụng hắn, ngập ngừng nói: "Nhưng giờ nhìn cơ bụng anh, em biết chắc hai anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dai-dien-la-toi-khong-vua-y-a/2659158/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.