Tôi chớp chớp mắt, cứ tưởng mình gặp ảo giác, chẳng phải chàng trai phong trần mệt mỏi này nói thứ Hai mới về ư? Sao giờ đã đứng trước cửa rồi?!
Sau khi biết chắc mình không nằm mơ, tôi vừa mừng vừa sợ hỏi: "Trì, Trì tổng? Anh nói tuần sau mới về mà?"
"Xong việc sớm nên anh mua vé về ngay trong đêm luôn." Trì Thành giải thích.
"Oa! Thế thì tốt quá —— Ưm!"
Còn chưa dứt lời thì Trì Thành đột ngột ôm chầm lấy tôi, cả người tôi nằm trong ngực hắn, chưa kịp định thần lại thì hắn đã nắm cằm tôi rồi dùng môi chặn lời tôi.
Nụ hôn này không sâu, cũng không chứa đựng bất kỳ dục vọng nào mà chỉ mút môi và nếm trải hương vị của nhau, hắn không luồn đầu lưỡi vào nhưng tôi vẫn cảm nhận được nỗi nhớ sâu sắc của hắn.
Trước lúc này, chúng tôi cách nhau hơn mười ngàn cây số, cách núi cách biển.
Còn bây giờ, chúng tôi lại gần nhau như vậy, ngay cả tiếng tim đập của hắn cũng hết sức rõ ràng.
"Bịch, bịch, bịch."
Tựa như một nốt nhạc trầm bổng trong tim tôi vậy.
272
Tôi và Trì Thành hôn nhau nồng nhiệt, sau đó ngượng ngùng dẫn hắn vào nhà.
Trì Thành đúng là ngày càng táo bạo, vừa đến cửa đã làm chuyện này với tôi, để sau cũng được mà.
Nhưng thật ra tôi thích lắm.
273
Chờ Trì Thành cất hành lý xong, tôi và hắn cùng ngồi trên ghế salon êm ái, vai kề vai, anh nhìn em, em nhìn anh.
Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dai-dien-la-toi-khong-vua-y-a/2659133/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.