309
Thật ra tôi đói bụng cũng là lẽ thường tình vì đã gần tám giờ tối, quá giờ ăn hàng ngày của tôi lâu rồi.
Từ chiều đến tối, không ngờ tôi và Trì Thành lại làm lâu như vậy, chậc.
310
Trong phòng tắm, chúng tôi tắm rửa qua loa, lúc ra ngoài Trì Thành chỉ mặc quần, còn tôi cố ý mặc áo sơ mi trắng của hắn, vì lớn hơn một size nên vừa đủ che khuất mông tôi, bởi vậy nửa người dưới tôi không hề mặc gì cả, hì hì.
Sau khi vào bếp, thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là đĩa bánh hạt dẻ trên quầy chưa kịp bỏ vào chõ hấp, đệt, suýt nữa thì quên béng chuyện này.
"Em đang làm bánh hạt dẻ à?" Trì Thành đi tới chỉ vào bánh hạt dẻ hỏi tôi.
Tôi vò tóc nói: "Dạ, chẳng phải anh thích ăn lắm sao? Em muốn học làm thử."
"Vậy cái này làm cho anh ăn đúng không?"
"Đĩa này thì không phải đâu!"
Nghe tôi nói thế, Trì Thành nhíu mày, "Vậy em làm cho ai ăn?"
"......" Xem ra anh chàng này đang hiểu lầm gì đó, tôi vội giải thích: "Không phải, anh hiểu lầm rồi, giờ em làm chưa ngon lắm, đĩa này chỉ là luyện tập thôi, cho em chút thời gian đi, chờ em nâng cao trình độ sẽ làm cho anh ăn."
Nghe xong, lông mày Trì Thành giãn ra, hắn nói: "Không được, anh muốn ăn hôm nay cơ."
"Không chừng dở lắm đấy......"
"Không sao, đây là bánh em làm cho anh mà." Trì Thành vừa nói vừa nhìn tôi chằm chằm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-dai-dien-la-toi-khong-vua-y-a/2659125/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.