"Sao mày không tỏ tình? Bọn tao đều cảm thấy Duẫn Thành thích mày mà, nếu mày tỏ tình sớm hơn biết đâu chúng mày lại yêu nhau?"
Kim Hoa ngồi vắt vẻo trên sofa trong nhà tôi, tay cầm gói snack vừa nhai rồm rộp vừa hỏi. Cứ đến cuối tuần, không có việc gì làm, Kim Hoa sẽ tới nhà tôi, chất đầy tủ bếp bằng những gói snack của cô ấy, vừa ăn, chơi với Củ Lạc, vừa nhìn tôi bận rộn hoàn thành deadline.
"Mày nhớ không, lúc trước khi có người yêu một tháng cậu ấy từng dẫn một bạn gái về, cùng tham gia sự kiện của trường mình. Mọi người hỏi trêu cậu ấy liệu đã tán được bạn gái đó chưa, cậu ấy không hề phủ nhận. Cậu ấy chưa từng phủ nhận bất kỳ tin đồn tình cảm nào, chưa kể không phải chỉ có một lần Duẫn Thành dẫn cô ấy về. Đấy là bọn họ còn chẳng là gì của nhau nhá."
"Nhưng Duẫn Thành từng phủ nhận với mày còn gì."
"Nó phủ nhận với tao về chuyện cô gái này, nhưng là sau khi tao đã có người yêu. Tại sao nó không chịu nói ra sớm hơn?"
"Mày thì khá hơn chắc, người mình thích thì không ở cạnh, lại đi ở cạnh người mình không yêu."
Suốt mười năm, chúng tôi không hề cãi nhau, không tranh chấp gì cả, cứ như thế một bước trở thành quan hệ người lạ từng quen biết. Mỗi lần gặp lại nhau, tôi đều có thể cảm nhận được ánh mắt của cậu ấy dừng lại trên người mình, rất nhiều lần, nhưng lại không đủ can đảm để đối diện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua/2596553/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.