Nửa đêm không ngủ được, tôi rón rén đắp lại chăn cho Kim Hoa, bước chân ra ban công, ngẩn người nhìn về phía mặt trăng vẫn đang chiếu sáng trên đầu mình. Vũ thấy tôi tỉnh liền đem cho tôi áo khoác của cậu ấy, bảo tôi nhớ chú ý sức khỏe, ngoài trời đang lạnh lắm. Tôi cong cong khóe miệng cảm ơn, Vũ hỏi tôi vẫn đang nghĩ về chuyện khi nãy à.
"Ừ. Thực ra, có một số cái tao đã đoán được, nhưng mày biết tính Duẫn Thành mà, nó không nói, nên tao không dám chắc."
"Đợi một chút, tao muốn cho mày nghe cái này."
Vũ bước vào trong nhà lấy điện thoại, sau đó trở ra, mở phần ghi âm trong máy cậu ấy lên. Có một đoạn ghi âm rất dài, chắc phải cỡ gần hai mươi phút, Vũ nói sẽ gửi sang cho tôi, còn đưa cho tôi một cái tai nghe.
"Đoạn ghi âm này là từ một lần tao với Duẫn Thành cùng nhau đi uống rượu, Duẫn Thành không biết tao ghi âm lại đâu."
Cậu ấy gửi xong thì vỗ vai tôi một cái, xoay người đi vào trong.
Tôi đeo tai nghe, run run bấm vào nút play. Tiếng ở trong đoạn ghi âm rất trong, có lẽ một đêm nào đấy hai người họ đã đến nhà ai đó để uống.
"Vũ, tao nhớ Thư Hoa quá."
Có vẻ như Vũ rất khó khăn mới có thể lấy ly rượu ra khỏi tay Duẫn Thành, Duẫn Thành lè nhè một lúc, lại nói tiếp.
"Kim Hoa mới gọi cho tao, nói Thư Hoa từng vì tao mà khóc. Ban đầu tao cứ nghĩ là cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua/2596537/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.