Lớp tôi năm đó sử dụng phòng học ở tầng hai. Mỗi phòng đều có hai cửa sổ, cửa sổ của chúng tôi trùng hợp vừa hướng ra sân bóng rổ, vừa hướng ra ngoài hồ lộng gió. Mùa hè thì không nói làm gì, lúc nào cũng nhăm nhe mở cửa để lùa hết khí nóng và hơi người ra ngoài, chứ mùa đông thì lạnh thật, lớp tôi toàn đóng cửa kín bưng rồi bật điều hòa ba mươi mốt độ, thằng nào dám hé cửa ra thôi cũng bị chửi cho té tát. Mỗi mùa hè tới, tôi thích nhất là nằm sát cửa sổ đang mở, trong lớp nghe giọng Văn thầy giảng cứ đều đều, ngoài trời thì gió thổi mát rượi, chim chóc hót lao xao, thêm tí ánh nắng chiếu vào nữa thì quá thích hợp để ngủ một giấc ngon lành.
Nắng ban mai rọi vào phòng khi em ngủ say
Tình cờ làm cho em thức dậy
Ồ mình đã quá đôi mươi rồi.
Ừ, già thật. Đã mười năm rồi.
"Mày nhớ không? Cũng ở chỗ đó, mày và Duẫn Thành đã trêu chọc, cãi nhau rất nhiều, đến mức đứa tưởng chừng là trung tâm của tất cả mọi người như tao cũng cảm thấy bị chúng mày cho ra rìa. " Kim Hoa hất mặt về phía hai bàn cuối dãy trong cùng, tôi chỉ có thể mỉm cười đầy bất lực.
Quá khứ giống như một cơn thủy triều, ập tới, nhấn chìm tôi trong những con sóng dữ dội của nó. Mọi thứ đang được phủi một lớp bụi dày được Kim Hoa một tay lau sạch đi, cảnh tượng năm ấy dần hiện ra rõ ràng trong trí nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua/2596491/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.