Chuyện của tôi với Vũ vẫn chả đi đến đâu về đâu cho đến tận cuối năm lớp mười. Quân từng thay tôi hỏi Vũ xem cậu ấy có thích tôi hay không, Vũ bảo tương lai có thể có, có thể có là cái kiểu gì, thích mà còn có thể dự báo như dự báo thời tiết thế á. Suốt ba tháng mùa hè năm ấy, tôi nằm trên giường vắt tay lên trán suy nghĩ, chà, mình có gì để so với cô bạn đó nhỉ. Người ta dù gì cũng là hotgirl có tiếng đó, giàu, giỏi, năng động hoạt bát, còn tôi thì chỉ là củ khoai tây đen thùi lùi suốt ngày đến trường rồi về nhà thôi. Vũ mà có quay sang thích tôi thì chắc gì tôi đã có đủ tự tin để công khai đứng cạnh người ta cơ chứ. Thế nên đến tận bây giờ, tôi vẫn không biết do tiêu chuẩn của Vũ thấp, hay tại tôi đã lỡ tay thả bùa mê thuốc lú gì cho cậu ấy nữa, mà vừa sang học kỳ hai năm lớp mười một, khi tôi quyết định từ bỏ rồi, quyết định tránh thật xa khỏi cậu ấy rồi, cậu ấy lại tỏ tình, theo đuổi ngược lại tôi. Nói là theo đuổi cũng không hẳn, cậu ấy sau khi tỏ tình bị từ chối (tôi cũng là một đứa con gái có giá đấy nhớ, có không giữ mất đừng tìm),đi đường nhìn thấy tôi liền đi đường vòng, làm chung nhóm thuyết trình thì ngay cả nhìn mặt tôi cũng không dám. Cũng có thể là do tôi nữa, tôi cảm thấy mình bắt đầu giống Kim Hoa khi tránh mặt Quân lúc trước ấy, cứ nhìn thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua/2596480/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.