Thiên Trường Cửu vô hồn nằm trên giường và nhìn lên trần nhà. Rốt cuộc bao giờ cô mới được giải thoát đây? Khóc cũng không khóc nỗi nữa. Mong muốn được giải thoát của cô càng ngày càng lớn. Cả ngày, Phong quản gia cứ đứng trước cửa năn nỉ Trường Cửu ăn chút gì đó, nhưng bây giờ thức ăn cũng chẳng ngon nữa. Ăn không nổi, cô chẳng cảm nhận được gì, vô vị như cuộc đời cô.
Tối đến, Hàn Tư Phong đưa cô đến phòng vip của quán karaoke. Phản kháng để làm gì nữa khi linh hồn Trường Cửu đã chết từ lâu. Anh nắm tay đưa cô vào và đặt Trường Cửu ngồi lên đùi mình.
Khoảnh khắc khi Bạch Lộc và Nhất Hàn nhìn thấy Trường Cửu, hai người họ ngỡ ngàng đến không nói nên lời. Chỉ vài tháng mà cô trong tiều tụy đến đáng sợ, cứ như sắp chết đến nơi.
"Tư Phong...Rốt cuộc mày đã làm gì vậy...?"
Nhất Hàn nhìn Trường Cửu với ánh mắt lo sợ và e dè hỏi anh. Thân là bác sĩ tâm lý số một, đã gặp biết bao nhiêu là bệnh nhân. Thế nhưng đây là lần đầu tiên anh gặp trường hợp như Trường Cửu. Một cô gái 25 tuổi nhưng ánh mắt còn lạnh hơn x.ác chết, không có một ánh sáng.
"Ý mày là sao? Đứng dậy rót rượu nhanh"
Hàn Tư Phong khó hiểu nhìn Nhất Hàn, sau đó anh quay mặt nhìn cô và ra lệnh. Trường Cửu hiện tại như một con robot xinh đẹp, vô hồn làm theo mệnh lệnh. Cô đứng dậy và cầm chai rượu từ từ rót cho từng người. Song, cô đứng yên, tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838258/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.