"Muốn ăn không?"
Thấy Trường Cửu cứ mãi mê nhìn cây kẹo bông, Tư Phong liền ngỏ ý muốn mua. Trường Cửu vẫn giữ thái độ vô cảm ấy nhìn anh và lắc đầu. Dĩ nhiên là muốn ăn rồi, cô muốn khám phá hết cả cái công viên này nhưng sẽ tốn kém lắm. Tư Phong thì từ trước đến giờ không cho cô bất cứ thứ gì kể cả việc ra ngoài. Muốn mua cho cô sao? Chắc bản thân nghe nhầm thôi.
Không nói không rằng gì Hàn Tư Phong liền mua cho cô cây kẹo bông. Trường Cửu ngơ ngác cầm lấy, không hiểu vì sao anh lại tốt như vậy. Là vì hôm nay không có Mộc Liên Hoa nên anh mới đến gần cô. Là vì Mộc Liên Hoa yêu cầu nên anh mới đối xử tử tế với cô có đúng không?
Nghĩ nhiều làm gì cho thêm nhức đầu, Trường Cửu ăn thử một miếng kẹo bông. Ngọt thật, nó không chỉ ngọt mà còn tan ngay trong miệng, cô chưa bao giờ ăn thứ gì như vậy. Trường Cửu mỉm cười như một đứa trẻ, chỉ một lúc đã xử lý hết cây kẹo bông ngọt ngào ấy. Hàn Tư Phong im lặng nhìn cô, ánh mắt ánh lên sự dịu dàng và cưng chiều. Nhìn cô tươi cười như vậy, Tư Phong thật sự muốn mua cả cái công viên này cho cô.
Bỗng cả ba nghe thấy tiếng hét thất thanh trên cao. Trường Cửu ngước nhìn với ánh mắt tò mò.
"Tàu lượn siêu tốc đó."
"Tàu lượn siêu tốc? Nhìn vui nhỉ?"
Cô chưa từng nhìn thấy nó trước đây, chỉ toàn nghe qua. Sau khi Nhất Hàn cho cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838239/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.