Tầm ba tiếng sau, một đám người liền xông vào phòng và giữ chặt cô. Thiên Trường Cửu bất ngờ nhưng không hề có ý định vùng vẫy, cô chỉ không nghĩ rằng anh lại làm đến cỡ này. Hàn Tư Phong đứng ngay cửa, nở một nụ cười lạnh nhìn cô, tuy đau xót nhưng tất cả cũng do cô. Anh thầm nghĩ nếu như Trường Cửu cầu xin thì anh chắc chắn sẽ buông tha cho cô, nhưng cô có vẻ rất kiên định như đã biết trước sẽ có ngày này.
"Thiên Trường Cửu, tôi cho em một cơ hội nữa, có-"
"Không cần kéo, tôi sẽ tự đi!"
"Cái gì?! Thiên Trường Cửu em-"
"Nhanh lên tôi không có nhiều thời gian."
Anh không nghĩ rằng cô lại đồng ý nhanh đến vậy. Không sợ hãi cũng không thắc mắc. Thiên Trường Cửu đi đến gần Hàn Tư Phong dùng ánh mắt kiên định ấy nhìn anh, ánh mắt như muốn nói rằng "tôi sẵn sàng để chết rồi". Thiên Trường Cửu tại sao cô lại dễ dàng đồng ý như vậy, chỉ cần cô mở miệng cầu xin, anh chắc chắn sẽ ngừng lại và ôm cô vào lòng.
Để xem cô gái ấy có thể gan dạ đến cỡ nào, lên bàn mổ thì sẽ phải van xin anh tha thứ thôi. Nhưng mọi chuyện không như anh nghĩ, tất cả đều nằm ngoài dự kiến của Tư Phong.
"Thiên Trường Cửu, tôi cho em một cơ h-"
"Tiêm thuốc mê lẹ đi bác sĩ, tôi không muốn nhìn thấy hắn thêm một giây nào nữa."
Sau khi cô chiềm vào giấc ngủ, anh có một linh cảm rất xấu. Anh có cảm giác sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838220/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.