"Rồi bây giờ tôi hỏi lại. Ai, ai là người đã khám cho Trường Cửu, nói lẹ để tôi đuổi việc luôn. Rõ ràng chỉ mới bị xé rách quần áo với tra tấn bên ngoài thôi mà!"
Bạch Lộc cầm tờ kết quả và trừng mắt nhìn hai người họ.
"Sao tao biết, Nam Phong nói gì đi, nhìn Bạch Lộc giống quỷ quá..."
"Nhất Hàn...đừng có nhìn tôi..."
Hai chàng trai "mạnh mẽ" ấy đang đứng đảo mắt và cười trừ.
Quay lại nửa tiếng trước.
"Em xong rồi nè, chúng nói chưa có kịp làm gì hết! Còn lý do chị ấy sợ như vậy em nghĩ là do bị chúng động chạm nên sợ hãi thôi, quần áo bị rách toang cả mà."
"Thật?"
"Ừ thật đó. Anh phải tin em chứ vì một khi để em tra hỏi thì chúng sẽ không bao giờ dám nói dối mà"
"Ok, cảm ơn em nha Dĩ Dương"
Sau khi tắt điện thoại, Nam Phong nở một nụ cười nhẹ nhõm nhìn về phía cô gái đang ngồi trên giường kia. Cô biết, cô biết bản thân mình chưa bị chúng làm nhục. Nhưng chỉ những tác động bên ngoài ấy thôi cũng đủ khiến cô ám ảnh. Cô như một đoá hoa hồng bằng thủy tinh đầy các vết nứt. Chỉ cần dùng búa gõ nhẹ, bông hoa xinh đẹp ấy sẽ ngay lập tức trở thành cát vụn.
...
"AAAA!!!!"
"Hàn tổng, cô ta ngất rồi."
"Đem ả đến bệnh viện"
Hàn Tư Phong ra lệnh cho tay sai không ngừng dùng roi quất vào cơ thể Mộc Liên Hoa, tiếng hét thất thanh vang vọng cả căn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838179/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.