"HÀN TƯ PHONG ANH LẤY TƯ CÁCH GÌ MÀ NÓI YÊU TÔI!?"
Thiên Trường Cửu ném mạnh bó hoa oải hương vào người Hàn Tư Phong, từng cánh hoa mỏng manh ấy cứ lần lượt rụng ra và rơi xuống đất. Cô không nhịn được nữa, bao nhiêu là uất ức, tủi nhục cứ theo những giọt nước mắt mà tuôn trào. Cô không muốn khóc, đặc biệt là ở trước mặt hắn, cô không muốn khóc một chút nào nhưng cô không thể nhịn được.
Đối mặt với cơn tức giận ấy của Trường Cửu, Hàn Tư Phong nét mặt lại vô cùng hiền dịu, anh đau xót nhìn cô gái trước mặt đã bị anh hành hạ đến thân tàn ma dại.
"Trường Cửu, anh biết bản thân đã tạo ra cho em quá nhiều tổn thương và ám ảnh. Nhưng chỉ một lần thôi, cho anh được chăm sóc và yêu thương em như một người chồng"
"Tôi không cần! Hàn Tư Phong, đời này kiếp này tôi không bao giờ muốn gả cho anh thêm lần nào nữa! Tôi sợ lắm....tôi mệt lắm rồi!"
"Chỉ một lần thôi Trường Cửu. Em nhìn đi, đây là nhẫn DR mà anh đặc biệt chọn cho em đó. Em biết ý nghĩa của nó mà đúng không, em biết rõ cả đời người con trai chỉ có thể mua một chiếc mà đúng không? Trường Cửu, em nhìn đi cho anh một cơ hội đi, anh hứa sẽ không để em phải thất vọng, anh hứa sẽ không làm em rơi lệ thêm lần nào nữa"
Hàn Tư Phong hoảng loạng đưa hộp nhẫn về phía cô. Không chỉ riêng Trường Cửu mà bản thân anh cũng rất sợ, sợ sẽ đánh mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tung-yeu-em-chua-2/2838164/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.