Kim Hải Phong vô cùng tức giận, điên cuồng hét lên đến khản cả giọng.
Bum.
Trận chiến vừa nổ ra.
Hàng nghìn tên côn đồ của nhà họ Kim vào lúc này đồng loạt giận dữ gào thét lao về phía Tiêu Hoàng Nam. Dao găm dài và thanh thép trong tay họ lóe lên tia sáng lạnh lẽo dưới màn mưa.
Long Nhất và Tam Long nhanh chóng bắn.
Nhưng trong tích tắc. "Đoàng."
Một tiếng súng vang dội khắp biệt thự nhà họ Kim.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Đứng sau đám người, Kim Hải Phong trực tiếp lấy súng lục từ trong ngực ra, mặt đầy tức giận hướng về phía Tiêu Hoàng Nam bóp cò.
“Đi chết. Đi chết đi. Tôi muốn cậu phải đền mạng cho Hoàng Long.”
Đúng lúc đó, một bóng người yếu ớt mặc váy trắng đột nhiên lao ra từ trong đám đông.
"Tiêu Hoàng Nam. Cẩn thận." Cô liều mạng lao ra, giày cũng không thấy đâu, cứ như vậy chân trần lao vào giữa Tiêu Hoàng Nam và Kim Hải Phong.
Cô quay đầu nhìn Tiêu Hoàng Nam, nở nụ cười lương thiện và dịu dàng nhất từ trước tới giờ, sau đó giang rộng cánh tay yếu ớt của mình.
"Đoàng."
Phát sóng thứ hai vang lên.
Gần như cùng một lúc, hai viên đạn vụt ra khỏi nòng súng, ánh lửa lóe sáng xuyên qua không khí, xé rách màn mưa, trực tiếp găm vào bóng lưng yếu ớt kia.
Khoảnh khắc ấy, toàn bộ thời gian như ngừng lại.
Ánh mắt của mọi người đều đổ dồn vào thân hình người con gái áo trắng đang đứng không vững, nhẹ nhàng ngã xuống đất.
"Khương Phương Ngọc."
Hai mắt Tiêu Hoàng Nam nhanh chóng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-da-tro-ve-roi-day/1684971/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.