🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày đầu tiên thi hai môn, sáng thi Toán, chiều thi Văn.



Điểm Ngữ Văn của Sầm Tinh nằm mức trung bình, không nổi bật nhưng cũng không quá tệ, đủ điểm hẳn không thành vấn đề. Đây coi như là môn học duy nhất mà cậu không cần phải lo lắng.



Giờ nghỉ trưa cậu trốn ở hành lang vắng người khóc một thôi một hồi. Hoắc Hành Chi chỉ nghĩ là cậu nhận được đáp án nhưng không tìm được cơ hội để xem, sợ sau khi có điểm bị bố mẹ mắng nên cứ an ủi mãi.



An ủi đã đời cũng không khỏi oán trách vài câu, cảm thấy bố mẹ Sầm Tinh vậy mà lại gây áp lực nặng nề lên cậu như vậy, có phần quá đáng.



Sầm Tinh không mang theo điện thoại cũng không cầm giấy bút theo nên không giải thích được, chỉ có thể lắc đầu không ngừng.



Hoắc Hành Chi bất lực, hỏi sao cậu lớn vậy rồi mà vẫn mau nước mắt y chang hồi tiểu học. Thấy Sầm Tinh xấu hổ khóc dữ hơn thì lại luống cuống bảo sau này có gì không hiểu thì có thể đến hỏi cậu ta, cậu ta bảo đảm sẽ kiên nhẫn giải đáp hết.



Sầm Tinh thầm cảm kích, nhưng đồng thời cũng thấy hơi buồn bã. Xung quanh đâu đâu cũng thấy học sinh giỏi, đều chăm sóc cho cậu rất tốt. Chỉ có cậu, rác rưởi đến lạ kỳ, không thể cứu vớt nổi.



Khi quay trở lại lớp học thì có một chút nhạc đệm nho nhỏ xuất hiện.



Sầm Tinh vừa khóc xong, đôi mắt hơi đỏ, mí mắt cũng hơi sưng, rất dễ nhận ra. Hai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cuoi-em-di-ma/3483478/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Cưới Em Đi Mà
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.