Thật ra thì suy nghĩ của Thành Dao rất đơn giản, cô không muốn đi ra ngoài, đơn thuần là vì cô lo với tính khí thất thường của Tiền Hằng, thì sau khi cô vừa đi, phần cháo này cứ như vậy sẽ bị anh để sang một bên, bản thân lại bận rộn trả lời email.
Cô chỉ là muốn ở lại, nhìn Tiền Hằng ăn cháo xong, mới yên tâm rời đi.
Chỉ là không nghĩ tới suy nghĩ của Tiền Hằng lại không bình thường như vậy…
May mà sau khi giải thích cả buổi, cũng làm cho Tiền Hằng tin cô.
Nhưng chờ anh thay quần áo xong, đối mặt với cháo phục hồi dạ dày, anh đúng là từ chối.
“Tôi không ăn.”
“Sếp, đây là tôi đặc biệt chuẩn bị cho anh, anh ăn được không?”
“Bây giờ tôi không đói bụng.”
“Đó là vì anh quá đói nên không cảm thấy đói, nhưng mỗi lần quá đói như vậy mà không ăn, thì dạ dày cứ như vậy sẽ hư đó!”
…
Đáng tiếc bất kể Thành Dao khuyên nhủ thế nào, Tiền Hằng cũng rất tùy hứng, không ăn, chính là không ăn.
Thành Dao quả thật không có biện pháp, chỉ có thể cắn răng, dùng đòn sát thủ: “Như vậy đi, nếu anh ăn, thì tôi bằng lòng từ bỏ năm ngày nghỉ có lương theo luật năm nay!”
Tiền Hằng quả nhiên chần chừ.
“Còn bằng lòng tăng ca hai ngày không lương!”
Tiền Hằng động tâm.
“Kéo dài một tháng quét dọn phục vụ cho anh!”
Với đòn cuối cùng này, Tiền Hằng rốt cuộc cũng khuất phục.
Anh cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-cung-co-ngay-nay/2693510/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.